Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Hoa lê còn  hái , cô  ở bên  nôn thốc nôn tháo.
Triệu Giai Giai  thấy cũng giật  thon thót, sợ mất vía.
"Tinh Tinh."
Cô bé vội vàng chạy tới, cẩn thận từng li từng tí đỡ cô xuống,  vỗ lưng  lo lắng hỏi: “Chị Tinh Tinh   ,   ăn  thứ gì lạ nên khó chịu ?”
Ọe.
Ọe ọe.
Ọe ọe ọe.
Gà Mái Leo Núi
Số  hoa mà Diệp Mạn Tinh  uống mấy ngày nay đều  nôn hết sạch. Lúc  cô còn  thể cố kiềm chế cơn buồn nôn, nhưng bây giờ    thể kìm nén  nữa.
Cô  cảm giác nôn đến mức nôn  cả mật xanh mật vàng luôn .
"Giai Giai, chị cảm thấy trong miệng cứ tanh ngòm khó chịu   ."
Đôi mắt ngấn nước của cô trong veo như giọt sương mai đọng  lá  cơn mưa, đôi môi đỏ thắm ngày nào giờ nhợt nhạt  chút huyết sắc, hai gò má trắng ngần như ngọc cũng bỗng chốc mất  vẻ tươi tắn.
Triệu Giai Giai trong lòng quặn thắt,  cô gái xinh  như  mà  giày vò đến nông nỗi  ngay  mắt, trông còn đau lòng hơn cả chính bản    buồn nôn.
“Tại  chị   nôn dữ dội thế?” Triệu Giai Giai trầm ngâm  cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-43.html.]
Lúc  hai  đang ở  chân núi phía  thôn, chân núi khá là dốc. Bên trái là một con sông nhỏ chảy từ  núi xuống, Triệu Giai Giai dìu cô  đến súc miệng.
Cô bé cứ  cảm giác,   Diệp Mạn Tinh nôn nhiều bất thường.
"Chị cũng   nữa."
Sau khi nôn khan, khoang miệng Diệp Mạn Tinh đầy vị đắng ngắt. Cô  súc miệng liên tục bằng nước lã hồi lâu mới thấy dễ chịu.
Lúc , đôi mắt ngấn nước của cô ngập tràn vẻ đáng thương, thu hút  ánh  của Triệu Giai Giai.
Sau đó, ánh mắt cô bạn chậm rãi dò xét xuống bụng  của Mạn Tinh, nán  hồi lâu  nghi hoặc hỏi: “Dạo  trông   vẻ  da  thịt hơn thì ?”
Diệp Mạn Tinh vô thức đưa tay sờ bụng, ngỡ ngàng hỏi: “Rõ ràng đến thế ư? Chắc là  , dạo   cũng thấy  tròn trịa  ít nhiều.”
Lòng cô lúc  quả thực rối bời.
Ấy  mà dạo  cô chẳng hề  cảm giác thèm ăn chút nào.
Không thèm ăn,  lúc nào cũng nôn nao, đêm về thì trằn trọc chẳng thể ngủ yên mà vẫn tăng cân đều đều, quả thực là điều Diệp Mạn Tinh   lý giải nổi.
Triệu Giai Giai thoạt đầu còn lo lắng, giờ đây đầu óc bỗng nhiên sáng bừng, một ý nghĩ kinh ngạc vụt qua trong đầu, cô thốt lên: “Trời đất ơi, chẳng lẽ nào   thai  đấy ư?”
Nếu quả thực  tin vui, gia đình ông đại đội trưởng đông  như ,   chẳng ai phát hiện  điều gì nhỉ?