"Người phụ nữ nào mới  thể kiềm chế   ? Có thể khiến   cam tâm buông bỏ tất cả, yêu thương  một cách bình thường  chứ?"
Chu Gia Gia xác định linh hồn   những  dựa dẫm để  lợi, mà còn   đối mặt với bất cứ hiểm nguy nào. Hóa  là vì lẽ đó?
"Vậy, vợ của  ba Tống, tức là Diệp Mạn Tinh,  kiềm chế    ?"
Linh hồn  giả vờ sợ hãi, lên tiếng đáp:
"Không  nữa, dù  cô vợ    c.h.ế.t hẳn. Giờ  c.h.ế.t,  cũng  rõ rốt cuộc vấn đề  ở chỗ nào."
Cuộc tranh giành cơ thể   cũng khiến Chu Gia Gia  tổn thương  nhỏ,  đó cô  vẫn luôn mơ mơ màng màng đợi trong đầu. Vả , cô  cũng  trở về căn cứ biên giới, nhưng  đường nào mà về đây?
Kết quả là.
Sau mấy ngày mấy đêm, khi Chu Gia Gia tỉnh , cô  chợt nhận  cơ thể  đang    kéo  bụi cỏ bên ngoài. Bên tai cô  là từng tiếng thét chói tai "á, á, á" của linh hồn .
Cô  nương theo cơ thể   bên ngoài thì thấy hai gã đàn ông dáng vẻ bặm trợn đang lôi cơ thể  bụi cỏ lau. Linh hồn  thì chẳng  chút khả năng chống cự nào.
Chu Gia Gia  mà toát mồ hôi lạnh, một cảm giác khủng hoảng chợt ập đến, thậm chí cuối cùng cô  còn trơ mắt  cơ thể   kéo  đám cỏ lau.
Sau đó, hai gã đàn ông trông côn đồ với vẻ mặt  dâm dê xông tới. Linh hồn từ bên ngoài  rống lên, ngay cả Chu Gia Gia cũng cảm thấy một cơn tuyệt vọng tràn ngập. Cơ thể  chính là của cô  mà, một cô gái    nhục ngay ở bên ngoài thế .
Cô  còn là tiểu thư khuê các của nhà họ Chu,  lập gia đình,  tương lai của cô  sẽ   đây? Một cơn tuyệt vọng ập đến, Chu Gia Gia cực kỳ  đổi  cơ thể với linh hồn đến từ bên ngoài nhưng  chẳng thể  gì .
Dù gì cô  cũng là con gái nhà danh giá .  bất kể cô   gào thét  kêu la thế nào, cuối cùng nước mắt cũng  kiềm  mà rơi xuống,  cô  cảm thấy cơ thể bỗng nhiên    ấn  bụi cỏ.
Cô   thấy linh hồn đến từ bên ngoài  ngừng kêu lên:
"Xong đời ."
"Chu Gia Gia, cô mau nghĩ cách , cô chỉ là một vai phụ đoản mệnh thôi,  thì     bám víu  nữ chính trọng sinh  gì chứ?"
Linh hồn  run rẩy .
"Cô trả cơ thể  cho  ."
Chu Gia Gia cũng   đối phương   thế nào,  lẽ là do quá hoảng sợ. Đợi đến khi Chu Gia Gia  thể kiểm soát  cơ thể trong tay thì cô  lập tức cảm thấy vô vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-428.html.]
Cơ thể  mềm nhũn  , gần như chẳng còn chút sức lực nào. Bấy giờ, hai gã đàn ông   bắt đầu động chạm thô bạo với cô . Chu Gia Gia duỗi chân đá qua, nhưng  mềm oặt chẳng  chút sức nào.
Ngay giây phút  đàn ông  nhào tới, nước mắt Chu Gia Gia tuôn rơi. Cô   hiểu vì     chịu đựng chuyện , cứ ngoan ngoãn ở trong căn cứ biên giới chẳng  sẽ chẳng  chuyện gì xảy   ?
Ngay khi cô  rơi nước mắt và cho rằng   tiêu  thì…
Bốp! Bốp!
Bỗng nhiên  hai bóng  ngã vật xuống đất, ánh đèn pin rọi thẳng về phía cô . Chu Gia Gia ngước mắt  sang thì thấy một bóng  cao lớn chìa tay  với :
"Không  ,  dậy ."
Người đàn ông  khuôn mặt chữ quốc, chính trực, mày rậm mắt to vô cùng phù hợp với quan niệm về cái  của  thời nay. Kia còn   là Mạnh Trường Xuân thuộc bộ hậu cần,  đang  đường đến căn cứ đoàn văn công để đưa quà trung thu thì là ai chứ?
Thoạt đầu,  thấy  đàn ông  từ xa, Chu Gia Gia cứ ngỡ đó là  ba Tống, nhưng giờ đây cô   thấy chẳng giống chút nào.
Nếu là  ba Tống,  lẽ  trực tiếp đ.á.n.h cho hai tên   bã . Rốt cuộc, cô  vẫn   cái  may mắn . Chu Gia Gia hoảng sợ, quần áo rách bươm, cơ thể thì    nhịn đói bao nhiêu ngày.
Đi  vài bước liền  trụ nổi nữa, cô  bèn vươn tay níu lấy bàn tay đối phương,  lau nước mắt  khó nhọc hỏi:
"Không  tại  đồng chí Mạnh   mặt ở đây ạ?"
Mạnh Trường Xuân đưa tay đỡ cô   dậy, bảo đồng nghiệp đè hai tên côn đồ  xuống, giọng điệu đằm ấm nhưng vẫn giữ lễ phép đáp:
Gà Mái Leo Núi
"Chúng   tuyến  đưa hàng,    tiếng cô gái kêu cứu, liền chạy tới."
 lúc đó, họ   đang ở trong rừng cây ven quốc lộ. Anh  thấy quần áo của Chu Gia Gia rách tả tơi thì cởi áo khoác , dịu dàng :
"Thật xin ."
Chu Gia Gia  bộ quần áo rách nát của , chần chừ    nên nhận lấy  . Lúc , linh hồn trong đầu cô  liền hỏi:
"Cuối cùng cũng  cứu ! Người đàn ông   trai quá,   tên gì thế? Hai   quen   ?"
Chu Gia Gia tức giận  c.h.ế.t, chẳng buồn trả lời linh hồn  chút nào.