Diệp Mạn Tinh tự nhủ:
“Đêm nay chỉ  sét đ.á.n.h mà thôi, xem  cũng chẳng  bí mật gì to tát đến mức  thể để  khác  .”
Thế nhưng, đợi nam chính tỉnh , cô sẽ  giải thích với     đây? Chỉ là, bản  cô cũng đang  thương, nên tạm thời   suy nghĩ nhiều nữa.
Gà Mái Leo Núi
Diệp Mạn Tinh ngâm  trong thùng nước lấy từ linh tuyền,  đó  chờ đợi thêm, cô vội vàng kiểm tra tu vi của bản .
Quả nhiên, tu vi của cô  cao hơn  một chút,  thể trở nên càng xinh , vẻ quyến rũ cũng tăng vọt. Tắm rửa xong, cô chạy đến phòng  đồ để soi gương.
Làn da trắng nõn nà, đôi mắt hạnh to tròn, đôi môi  đào đỏ thắm. Da thịt mềm mại, mịn màng đến lạ, trắng muốt  kém gì da trẻ thơ.
Cô khẽ nở nụ , tiểu yêu tinh mê hồn trong gương cũng  đáp . Ngay cả Diệp Mạn Tinh  thấy cũng  giật .
Cô tùy ý cầm lấy một vài món ăn vặt bày  mặt, đôi chân trắng nõn khẽ chạm đất, mấy cây cải trắng liền lập tức  thẳng lên.
Đá quý, giai nhân, thức ăn ngon,   cả linh khí trong  gian khiến   thư thái vô cùng. Tất cả đều tuyệt vời đến mức khiến   chẳng thể  đắm chìm  đó.
Tiếng "răng rắc" vang lên.
Diệp Mạn Tinh  nghiêng  chiếc giường êm ái, đối diện với chiếc gương lớn, cô liên tục đưa hạch đào  miệng.
Diệp Mạn Tinh đang suy tư: tu vi hiện tại của cô quá thấp,  thể nào kiềm chế  sức quyến rũ của bản .
Nếu chỉ dừng  ở hiện tại, với tu vi như bây giờ, việc sinh hoạt trong xã hội loài  sẽ  thành vấn đề.  nếu sức quyến rũ còn cao hơn nữa, e rằng sẽ vô cùng nguy hiểm.
Dung mạo hiện tại của cô  tương tự năm sáu phần bản thể, cứ thế , sức quyến rũ tỏa  sẽ khiến  nhiều   thể chống đỡ.
Thế nhưng,  che giấu dung mạo thì  cần đến bản thể! Mà đến giờ cô vẫn   bản thể của  ở ,     tìm đây? Ngay cả Mạn Đà La, vũ khí cộng sinh của cô cũng bặt vô âm tín.
May mà cô  gặp   đặc biệt nào. Nhỡ  gặp  những kẻ nguy hiểm hơn thì  đây?
Vốn dĩ cô là hoa đào tinh, chẳng hề  chút sức mạnh công kích nào. Vũ khí duy nhất cô  thể dùng để tấn công chỉ là mùi hương hoa đào nồng nàn. Với  thường, điều  chẳng hề gì.  khi đến những nơi khác, cô cần  thận trọng hơn đôi chút.
Ư... ừm... Dường như  thấy tiếng rên rỉ yếu ớt, Diệp Mạn Tinh rời khỏi  gian riêng. Nào ngờ, cô  trông thấy một bóng  đang lảo đảo cố  dậy, miệng còn thốt lên một tiếng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-423.html.]
“Anh?”
Chà, còn   khác nữa ? Diệp Mạn Tinh cúi đầu  kỹ,      Giang đó ? Cô đưa mắt  quanh, thấy gần đó còn sừng sững một trụ thu lôi,  là  ngay mấy   đến đây vì cớ sự gì .
“Chào .” Dù  thì cũng là  ,  đây Diệp Mạn Tinh cũng từng gặp những  như , và rốt cuộc họ đều trở thành bạn của cô. Thế nên cô chỉ định đ.á.n.h ngất   mà thôi.
Cậu Giang  ngẩng đầu, đôi mắt liền đột ngột mở to, tràn ngập sự kinh ngạc  vẻ  động lòng  của cô.
   còn  kịp thốt  lời nào.
Một tiếng “Uỳnh!” vang lên. Cậu Giang  ngã vật xuống đất  nữa.
Trước khi ngã vật xuống,  Giang ngửi thấy mùi hương hoa đào ngọt ngào quẩn quanh nơi chóp mũi. Dòng suy nghĩ cuối cùng chợt lóe lên trong đầu   là: trong ngọn núi , e rằng thật sự  yêu tinh .
“Anh trai của  vẫn  bình phục ,  cứ ngủ thêm một giấc cho khỏe nhé.” Thực  cô cũng từng nghĩ đến việc kéo  Giang  trong  gian, nhưng nghĩ tới nghĩ lui   thôi. Anh    trúng lôi kiếp, cùng lắm chỉ là  sét đ.á.n.h bình thường một chút mà thôi.
Tuy rằng   thương, nhưng  nghiêm trọng. Cùng lắm chỉ cần cho   mấy quả đào để chữa lành vết thương   là đủ. Thế nên cô hái một quả đào từ trong  gian , hung hăng nhét  miệng  . Thấy    nuốt , cô luyến tiếc cất quả đào , thở dài thườn thượt:
“Thôi , cho  uống một ít nước linh tuyền .”
Còn về việc đó   là nước tắm   thì cô  bận tâm cho lắm. Không  cô tiếc quả đào, mà cô cũng chẳng  cách nào giải thích nổi vì     lúc nào cũng  đào.
 ngay lúc , từ trong  gian  vọng  tiếng kêu rên đau đớn.
Sắc mặt Diệp Mạn Tinh chợt đổi. Thể chất của nam chính Long Ngạo Thiên  quả là phi thường,  thương nặng đến  mà  thể tỉnh  nhanh chóng. Sức chịu đựng và sự nhạy bén  quả thực quá mạnh mẽ.
Cô chẳng còn tâm trí để bận tâm đến  bên ngoài nữa.
Diệp Mạn Tinh vội vàng bước   gian, phát hiện vết thương của hai   hồi phục khá  nên lập tức đưa họ  ngoài.
Cũng may đêm nay sấm sét đì đùng, mưa như trút nước, thế nên cô  cần bận tâm giải thích vì  quần áo của họ  ướt sũng.
Diệp Mạn Tinh ngẫm nghĩ từ đầu đến cuối, cô  phát hiện   điểm nào đặc biệt khiến   chú ý. Nếu thực sự  thể ở   nữa, cô chuyển đến nơi khác là xong. Dù  bây giờ cô cũng    gian của hoa đào tinh trong tay.