Thật  cô cũng  tin rằng đứa trẻ do chính tay cô nuôi dạy   thể trở thành kẻ vô dụng. Cô  chuẩn  sẵn sàng "cây gậy ba thước" cho cặp long phượng . Nếu chúng  lệch lạc thì uốn nắn , còn   nữa thì cô sẽ cho chúng  đầu thai ! Hoặc cứ thế mà ném   gian riêng, ngày ngày bắt  công việc khổ sai. Cô  cả ngàn cách để trị chúng cơ mà. Cuối cùng, Diệp Mạn Tinh rút  một kết luận, những  đàn ông kiểu bá đạo như Tống Văn Cảnh đây, sở dĩ họ dù  vô  cô gái vây quanh, bao nhiêu bóng hồng nguyện theo, thậm chí ngay cả trong các câu chuyện mà nữ chính nắm quyền, họ vẫn  sức hút riêng, chắc chắn là bởi vì: Họ vô cùng  trách nhiệm,  bao giờ đùn đẩy  trốn tránh vấn đề, và tình yêu của họ luôn là thật lòng, chính điều đó mới khiến  khác  lòng.
Diệp Mạn Tinh hài lòng chuẩn   ngủ thì  đàn ông  chẳng chịu buông tha cho cô. Anh yêu chiều hôn khắp từ  xuống , đoạn mới thong thả bắt đầu 'tính sổ' với cô. Cả căn phòng như ngập tràn hương giấm chua. Người đàn ông hỏi: “Em  hỏi xong , giờ đến lượt  nhé?” Trên đầu Diệp Mạn Tinh lập tức treo một dấu chấm hỏi to tướng. Cô đáp: “Anh hỏi .” Vừa dứt lời, cô    đặt  trong vòng tay,  nghiêng  về phía cô, một tay ôm lấy eo, tay  siết chặt lấy tay cô, mười ngón đan xen khăng khít. Hai  còn gác chân lên , may mà giờ đang là mùa đông, chứ là mùa hè thì chắc  đổ mồ hôi ròng ròng . Cô cảm nhận  thở nồng ấm của  đàn ông cứ luẩn quẩn quanh . Anh hạ giọng, chau chuốt từng lời,  còn vẻ thô mộc như thường ngày,  mới hỏi: “Hôm đó, em và trưởng khoa Tân   gì trong phòng  việc?”
Anh kể: “Lúc đó  bước , thấy mắt em đỏ hoe,   kìm nén  hỏi để em  ở cữ yên . Anh   em  bất kỳ nỗi buồn nào, nhất là khi   là  khiến em phiền muộn thì  càng  chấp nhận .” Anh khẽ gầm gừ. Cô còn tưởng   hề để ý, nào ngờ    nhớ rõ như . Tính cô vốn thẳng thắn,  giỏi che giấu, nên cũng chẳng vòng vo. Diệp Mạn Tinh trở   thẳng. Người đàn ông vẫn  chịu buông, tự nhiên dịch chân theo cô, chẳng hề  ý định tách . Thật  giờ đây cô thấy  mệt . Cơ thể vốn yếu ớt,     yêu chiều mấy bận, lúc  giọng cô  yếu ớt,  mang một vẻ trầm bổng nhỏ nhẹ, khàn khàn nhưng chứa đầy sự mềm mại quyến rũ khó tả. “Thật  thì, chẳng  em   với  rằng  khi sinh cặp long phượng xong em sẽ c.h.ế.t  đó ?” Vừa dứt lời, cô cảm nhận  khối cơ bắp rắn chắc của  đàn ông đặt  bụng  bỗng chốc căng chặt.
Giọng  trầm thấp hơn hẳn,  chỉ “Ừ” một tiếng,  hỏi: “Sau đó thì ?” Diệp Mạn Tinh đáp: “Sau đó, chẳng  em mơ thấy một kiếp nạn sấm sét đó ? Và    tặng cho em một món quà.” Rất ,    cần cô   thêm, Tống Văn Cảnh  đoán   đáp án . Ngay khi đó cô cầm cột thu lôi về, tránh thoát khỏi lưới trời, cuối cùng cũng   nên  gì  ư? Còn về việc tại  đối phương   những chuyện , thì đó  là sự so kè ngầm giữa những  đàn ông. Lần , Tống Văn Cảnh   gì thêm, chỉ cúi đầu hôn lên khóe môi, khóe mắt và trán cô,  đó mới thì thầm bên tai vợ: “Lần  gặp  chuyện gì, em hãy thử tin tưởng . Anh mới là  yêu của em, là chồng của em.” Giọng  trầm khàn, pha chút thô ráp, chứa đựng sự nghiêm túc. Hàm răng  thậm chí còn khẽ gặm vành tai cô, hỏi một tiếng: “Vợ?”
Diệp Mạn Tinh cảm thấy  thở của Tống Văn Cảnh  phần bất . Cô trầm ngâm giây lát,  nghiêm túc đáp lời:
“Được thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-419.html.]
Cô thấy   điều chẳng . Lần theo ký ức về cành đào năm , cô trở   gian riêng,  cành đào  gãy  ở đó. Dường như nó  nảy mầm. Cô bèn ép một giọt m.á.u của , trao cho . Nàng sợ tới lúc lôi kiếp giáng xuống, với tính cách của Tống Văn Cảnh,  nhất định sẽ lao  hứng chịu. Trao cho  một giọt máu, coi như bảo vệ tâm mạch của  lúc .
Và kết quả là…
Gà Mái Leo Núi
Đương nhiên, đêm đó khép  bằng những cử chỉ ân ái nồng nhiệt, đầy cuồng nhiệt. Đến cuối, Diệp Mạn Tinh mệt tới ngất xỉu, chẳng  Tống Văn Cảnh ngừng  lúc nào.
 hôm  thức dậy, cô thấy cả  thư thái, khoan khoái lạ thường, quần áo cũng    sạch sẽ. Thậm chí sữa đêm cho hai bảo bối song sinh cũng   do cô tự tay chuẩn . Lúc  đây, cô thực sự  cảm giác: Anh quả nhiên thật khỏe khoắn, đúng là giỏi “hành”  !
Mấy ngày  đó, Diệp Mạn Tinh  chơi đùa cùng hai bé song sinh,  chăm sóc các con cùng  chồng. Trong lòng cô chẳng thể nào an tâm. Lôi kiếp sắp giáng xuống , đây chính là tình tiết về nguy cơ đoản mệnh của nguyên  trong truyện!  cô  rõ thời gian cụ thể, chỉ đành dán mắt  tình hình thời tiết bên ngoài từng giờ từng khắc.
Chiếc đài bán dẫn của cô gần đây   điều chỉnh,  thể thu  kênh dự báo thời tiết. Thậm chí cô còn bỏ công  khảo sát tình hình địa thế ở khu vực lân cận. Cô  thể vượt qua lôi kiếp ngay tại căn cứ bộ đội biên giới .