Một trong  vệ sĩ  vẻ  mấy vui vẻ,  tiếp:
"Vì  cô hai  đối xử với bọn họ  như , chỉ là một Phó đoàn trưởng nhỏ bé, cô hai   còn đang mang thương tích mà vẫn tặng quà cho họ?"
Cô hai nhà họ Tống từ  đến nay   từng cúi đầu  ai? Vậy mà họ  liên tục chịu thiệt  tay cô vợ trẻ của gã sĩ quan . Mấy   mua loại ngọc phẩm quý giá cũng  , cuối cùng  còn  thương.
Có đ.á.n.h c.h.ế.t thì vệ sĩ cũng  tài nào hiểu nổi, vì  lúc đầu cô hai  quyết định  khó cô vợ trẻ  một chút,  bỗng nhiên   đổi ý định?
Không kìm  thắc mắc, một vệ sĩ bèn nhỏ giọng hỏi:
"Cô hai, chúng  còn   chuyện gì khác nữa ? Tại    cô hai  vì cứu  mà  thương, thế  chẳng  là hủy hoại dung nhan ?"
Dù là  từng trải đến mấy,   cũng thực sự  thể hiểu . Đối với một  phụ nữ, việc nhan sắc  tàn phá sẽ  ảnh hưởng lớn đến nhường nào chứ.
Thật  thì cũng  đến mức hủy hoại nhan sắc, chỉ là từ  cằm kéo dài đến chỗ cổ  một vết xước  lớn, ở  lưng cũng tương tự. Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc đó, nếu như Tống Văn Cảnh  kịp thời phát hiện  điều bất  mà trở tay kéo cô  , thì   khả năng cô hai Tống   ngọn lửa bùng lên từ phía   bỏng nặng.
Nếu thật sự  vết bỏng lớn thì  chuyện sẽ còn nghiêm trọng hơn nữa.
"Sao  đổi ý?"
Câu hỏi  thật đúng lúc, cô  cũng  tự hỏi chính . Cuối cùng, cô hai Tống bật  tự giễu:
"Anh cũng  đấy,  chỉ là con gái nuôi. Nếu thật sự  về cái nơi đó,  còn  hưởng đãi ngộ gì nữa?"
Hai vệ sĩ vẫn ngờ vực:
"Thật  ạ?"
Cô hai Tống  trả lời câu hỏi của vệ sĩ mà hỏi ngược :
"Thấy hai đứa trẻ  ? Chúng  bớt rắc rối ?"
Cô hai Tống ấm ức vô cùng,  cô    đổi ý chứ? Vốn định gây khó dễ cho cô con dâu , bất ngờ kiểm tra để dọa cô một phen, ai dè cô   phát hiện  sĩ quan    thể là con cháu của nhà họ Tống.
Cô  vô cùng do dự,   giây phút cuối cùng, cơ thể  tự đưa  phản ứng cho cô . So với lợi ích, cô   dám mạo hiểm. Cô  nắm chặt ngón tay đang run rẩy,  thời khắc sinh tử, cô  hối hận,  dám đ.á.n.h cược,  dám thách thức giới hạn của nhà họ Tống.
Vệ sĩ   thì trầm ngâm một lát,  :
“Có,  tai của cặp song sinh long phụng đều  bớt hình trái tim.  mà chúng   điều tra thì sĩ quan   cha  ruột,  vẻ  trùng khớp lắm.”
Rõ ràng cô hai Tống hiểu nhà họ Tống hơn vệ sĩ,  , cô  đáp:
“Điều đó cũng khó  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-414.html.]
Trong suốt quá trình, trái tim cô  nặng trình trịch. Vệ sĩ sợ hết hồn, vội đề nghị:
“Vậy chúng   nên giúp họ nhận    ạ?”
“Dù thật  giả, đây cũng là một mối công lớn.”
Cô hai Tống bóp chặt hổ khẩu, lắc đầu:
“Không , muộn mất , chỉ e sẽ gây  xung đột lớn.”
Ai mà ngờ một cô vợ bình thường,  cưới một sĩ quan tưởng chừng bình thường nhưng đằng   ẩn giấu bối cảnh hiển hách đến thế? Thật là cao tay lừa . Nhìn quần áo cô  mặc cũng chẳng  ,  thì yếu mềm, đối xử với  ở cùng   vô cùng hòa hợp, chẳng hề kiêu căng chút nào. Ấy thế mà    khiến cô   chịu bẽ mặt liên tiếp.
Lần  vệ sĩ cũng  còn cách nào, cuối cùng kiến nghị:
Gà Mái Leo Núi
“Thế nào cũng  ,  thì chỉ còn cách…”
Vệ sĩ  dấu hiệu cắt cổ.
“Sau  đừng bao giờ nghĩ tới ý nghĩ đó nữa.”
Ánh mắt cô hai Tống thoáng vẻ nghiêm nghị, thầm trách   thiếu suy nghĩ. Sao cô     cách  nhất là thủ tiêu  đó chứ?
“Nhận    , cách khác cũng  , chỉ  thể tìm cách cản trở thôi.” Vệ sĩ .
Cô hai Tống   gì. Theo tình hình bây giờ thì đó đúng là cách  nhất.  với loại chuyện  thì  cản trở thế nào đây? Cô   dùng chuyện  để đàm phán với đối phương nhưng đối phương  từ chối cô , cuối cùng còn ban ơn cho cô . Lưng và mặt cô hai Tống đều  thương, dù hủy hoại nhan sắc cũng chẳng thể khiến cô  phiền muộn bằng chuyện . Vệ sĩ phía  hỏi:
“Vậy chúng   cần nghĩ cách mua viên ngọc của cô vợ họ Diệp   ạ?”
Cô hai Tống lắc đầu:
“Ông nội sắp tổ chức mừng thọ , tìm một viên ngọc khác  thế .”
Bây giờ cô  cực kỳ  động, con gái nuôi chỉ là con gái nuôi thôi, quyền lợi thực sự  thể sánh với con ruột . Bây giờ cô   chỉ  thể  tay với đối phương, cô  còn  tìm  bảo vệ họ.  cô  vẫn  về điều tra chuyện  thật kỹ, nếu  cô  sẽ vô cùng  động.
Bịch bịch bịch.
Một loạt tiếng bước chân truyền đến, một vệ sĩ khác mặc áo Tôn Trung Sơn  tới:
“Cô hai, bà cụ gọi điện thoại tới hỏi cô  thương thế nào.”
Cô hai Tống  nhếch miệng ,  đó  ép xuống, cô  cố tình chần chừ một hồi lâu mới   điện thoại.