Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Thím hai vốn còn định lén lút mách lẻo   Diệp Mạn Tinh, ai ngờ  kịp mở lời chú hai  chặn họng: "Còn  thêm nửa lời thì khỏi ăn cơm nữa, nghỉ luôn !"
Thím hai lập tức im như thóc, mắt tròn xoe ngạc nhiên: "...?"
Sao    ăn? Bà  ghét cay ghét đắng con yêu tinh đó thật đấy, nhưng đồ ăn nó nấu, mặc dù vẫn là những nguyên liệu quen thuộc,  ngon hơn hẳn những  khác. Tại  cái con tiểu yêu tinh đáng ghét đến thế mà món ăn nó    ngon đến mê  như  hả? Trời ơi là trời, ông  mắt mà như mù thế ?
Tại  thím hai Tống   thành kiến sâu sắc với Diệp Mạn Tinh như ?
Một là, ngay từ khi Diệp Mạn Tinh  về  dâu  lâu   chịu  lời bà , còn khiến bà  tin rằng cô  cướp mất cơ hội của cháu gái .
Hai là, đại phòng quá thiên vị con bé .
Trong thời đại bây giờ, những gia đình khá giả  thể ăn  gì? Bột bắp, bột ngô, bánh bột bắp, bột khoai lang đỏ... tất cả những lương thực khô  cũng  là của ngon vật lạ.
Thế mà Diệp Mạn Tinh   ăn những thứ gì đây?
Gà Mái Leo Núi
Trong cái thời buổi   nhà nhà   đủ cái ăn, cô   thể ung dung ăn mì gạo, gạo trắng, bột mì hảo hạng, trứng gà luộc, canh trứng, sữa mạch nha, còn  cả thịt khô nữa.
Nhà họ Tống  phân chia,  mà bên nhà cả cứ cố tình đem những vắt mì sợi trắng tinh  độn tạp chất nấu cho cô con dâu ăn, thím hai Tống quả thật  ghen tức đến đỏ mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-40.html.]
Tại  chị dâu  chịu san sẻ những đồ ăn ngon  cho nhà thứ hai bọn họ,  cho đám trẻ con trong nhà ăn?
Thím hai Tống cảm thấy đầu óc cái đám  nhà cả đều   úng nước hết .
Cái con yêu tinh  chân yếu tay mềm,    dăm ba hôm, việc của  còn   xong  suốt ngày ốm vặt, còn trầy xước hết cả da dẻ.
Rồi  còn bảo   dị ứng?
Cái con yêu tinh  yếu ớt  mỏng manh như ,  chồng nào mà ưa cho nổi cơ chứ? Người  chẳng tống khứ về nhà  đẻ cho xong!
Thế mà cái nhà cả   ho gớm.
Còn đối xử với con yêu tinh  càng ngày càng  hơn nữa ?
Ngẫm  điều kiện của cháu trai , cho dù là để con cháu gái bên nhà  đẻ bà  gả sang cũng  coi như vớ  mối hời , nhưng mà dù  thì cháu gái nhà bà  cũng  chút điều kiện cơ mà.
Hơn nữa, cháu gái  một lòng  gả cho Tống Văn Cảnh, thế thì một khi gả   , chẳng  nó sẽ chăm nom cháu trai, chăm lo cho cha chồng  chồng em chồng chu đáo lắm !