Trong những tháng ngày hạnh phúc , đơn vị đồn trú ở biên cương   tuyết rơi, đúng  ngày đông chí. Diệp Mạn Tinh cùng   đắp  tuyết,  đùa vui vẻ.
Đến lúc  dậy, Diệp Mạn Tinh bỗng cảm thấy bụng quặn lên từng cơn đau nhói.
Bỗng nhiên một chị dâu hốt hoảng kêu lên: "Trời ơi, cô Diệp vỡ nước ối , sắp sinh  đó!"
Ngay  đó,  chồng cô,   chuẩn  chu đáo từ , liền gọi  đưa Diệp Mạn Tinh lên chiếc xe Jeep. Họ vội vã chở cô đến khoa sản của bệnh viện quân đội.
Bác sĩ phụ trách là Trưởng khoa Tân,   đích  đến vì cô.
 lúc đưa cô  phòng sinh, Tân Lâm  đổi sang một chuyên gia nữ để đỡ đẻ, còn  thì túc trực bên ngoài. Anh  rút từng điếu t.h.u.ố.c , nhưng   bật lửa châm điếu nào.
Ở biên cảnh, một chiếc xe đang chạy nhanh bỗng nhiên phát nổ ầm một tiếng. Tống Văn Cảnh vội vàng thét lên: "Nhảy xuống!"
Mở cửa xe, khi  đẩy Cố Nguyên  để nhảy xuống, Tống Văn Cảnh phát hiện một bóng  bỗng lao tới. Máu tươi tuôn xối xả, bên tai  vang lên tiếng hỏi dồn dập: "Anh   chứ?"
Tống Văn Cảnh cau mày,  chiếc xe  va chạm phía ,    cô gái khắp  dính đầy m.á.u tươi  đổ nhào sang bên cạnh. Anh  hiểu vì  cô   ngã  .
Anh  phần cản xe  vỡ nát phía  lưng cô , Tống Văn Cảnh chỉ cảm thấy thắt lưng  đau nhói hơn.
Cố Nguyên ôm cái đầu vẫn còn rỉ máu, hớt hải chạy : "Anh ba Tống,  về  , ở đây cứ giao cho ."
Tống Văn Cảnh đẩy cô gái bên cạnh sang cho Cố Nguyên, bàn giao: "  bắt ,  đưa cô  đến bệnh viện ."
Cố Nguyên  thấy phần eo phía  lưng  nhuốm m.á.u thì hoảng hốt: "Cơ thể  còn  ?"
Tống Văn Cảnh  thèm để ý đến lời  , chớp mắt một cái,  khuất dạng.
Cố Nguyên gọi với theo từ phía : "Anh ba Tống, chị dâu chuyển  !"
Thân hình cao to với đôi chân dài khựng ,  vứt xe , lao theo hướng tên gián điệp  tẩu thoát. Gần như ngay lập tức, từ lùm cây phủ đầy tuyết trắng, một giọng  khàn khàn vọng : "Tối nay  sẽ về ngay,  giúp  chuẩn  xe nhé."
Trong bệnh viện, Diệp Mạn Tinh chuyển  từ chiều, nhưng đến tận đêm vẫn  thấy  tin tức gì. Tân Lâm kiên nhẫn đợi ở bên ngoài, nhưng mãi vẫn   động tĩnh.
Sau đó  bèn  phòng  việc  chờ.
Tiếng giày da của Giang cộp cộp  hành lang. Tân Lâm dù  hút thuốc, vẫn vứt đầy mẩu t.h.u.ố.c lá xuống nền nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-397.html.]
"Anh ,  ruột của em ơi,  đến đây chắc  chỉ vì chuyện   nhỉ? Dạo   đang  gì ở bên ngoài ?"
Giang thật sự cạn lời.
Người  trai vốn lạnh lùng mà đa tình của Giang, quả thực là một câu đố khó giải đối với . Chẳng     điều về bệnh viện quân đội ở biên cảnh  ư? Sao giờ  rảnh rỗi lang thang bên ngoài thế ?
Nhìn dáng vẻ của  , Giang bỗng  một suy đoán,  lẽ nào?
Bỗng nhiên Giang chống tay lên bàn, ghé sát    trai: "Anh của em ơi,    cố tình để bác sĩ khác đỡ đẻ, bản   tránh mặt, chẳng  là để tránh điều tiếng ?"
Giang cứ ngỡ   trai lãng tử lạnh lùng của  sẽ  đáp lời.
Nào ngờ, chẳng bao lâu ,   thấy tiếng   khẽ đáp: "Ừm." Giang  xong, liền ngã ngửa   .
Cậu Giang sốt ruột: "Anh , nếu cô  gặp nguy hiểm thật mà  cứ  ngoài  thì liệu  ích gì? Vả   là bác sĩ nam, lúc phẫu thuật cho các bệnh nhân nữ khác, em cũng  thấy  câu nệ điều  bao giờ ."
"Thế mà bây giờ  xem, chồng     ở đây, một    cứ như  nhà , còn sợ sệt điều gì chứ?"
Gà Mái Leo Núi
Tân Lâm gõ ngón tay nhịp nhàng, một giọng  trầm tĩnh vang lên mơ hồ: "Bên trong   bác sĩ , cứ để cô  sinh. Với tình trạng sức khỏe hiện tại, cũng   là  thể sinh thường ." Vừa ,    liếc  chiếc đồng hồ quý giá  cổ tay , ước chừng thời gian  vẫn án binh bất động.
Thời gian dần trôi, màn đêm bên ngoài càng lúc càng dày đặc.
Cậu Giang  thể kiềm chế  sự sốt ruột, cứ     bên ngoài phòng sinh. Cuối cùng,   chạy thẳng  phòng  việc của Tân Lâm, vẻ mặt đầy kinh ngạc: "Anh,   xem,    lạ lùng ? Sao mãi mà chẳng thấy động tĩnh gì cả?"
Đôi mắt vốn trầm tĩnh của Tân Lâm khẽ co .
Anh  đáp: "Anh  dặn dò bác sĩ bên trong , nếu  bất thường sẽ gọi ."
Cậu Giang thật sự hết cách ,   liếc mắt: "Anh ,  đừng  bận tâm thái quá . Cô  cũng như bao sản phụ bình thường khác thôi,  quan tâm  gì chứ? Anh xem,    đó lâu như  , đợi đến khi xảy  chuyện thật thì những công sức  đây   chẳng  là công cốc hết ?"
Vừa dứt lời.
Luồng khí lạnh lẽo trong phòng tựa hồ tiêu tán, bóng dáng Tân Lâm thoắt cái  biến mất ngay  mặt Cậu Giang.
Cậu Giang chỉ  tự vả  miệng .