Tiếng  của   dứt, Diệp Mạn Tinh  thấy nó nhỏ dần. Cô  đầu , thì    sớm nhắm mắt, chìm  giấc ngủ.
Cô cũng mệt .
Nằm trong vòng tay của  đàn ông,   thở quen thuộc của , Diệp Mạn Tinh cũng nhanh chóng chìm  giấc mộng.
Sau một giấc ngủ vùi, sáng hôm  bên ngoài trời  sáng rõ, Diệp Mạn Tinh còn đang say giấc thì  thấy bóng dáng cao lớn của chồng bưng bát mì trường thọ  về phía cô.
Vừa bước  phòng,  lập tức dịu dàng  với cô: "Vợ , sinh nhật vui vẻ."
Nói xong,  còn đưa cho cô một hộp bánh trung thu, giọng  trầm ấm mà tràn đầy yêu chiều: "Anh vốn  về đón sinh nhật em, thật may qua dịp Trung thu     ."
 dịp Trung thu tháng Tám, bộ đội ở khu nhà ở xã hội đều  nghỉ, nhưng đoàn văn công hôm nay vẫn  những buổi biểu diễn văn nghệ đặc sắc.
Trong buổi biểu diễn Tết Trung thu , Chu Gia Gia, vốn là hoa khôi của đoàn văn công,  biểu diễn nhiều tiết mục ca hát và nhảy múa,  thể  là vô cùng nổi bật.
Ở bất kỳ đơn vị nào, việc  những cạnh tranh  sự ganh đua ngấm ngầm cũng là chuyện thường tình.
Chu Gia Gia cũng , với gia thế vững chắc và nhan sắc nổi bật, cô   đặt chân đến  nghiễm nhiên chiếm lấy nhiều vị trí quan trọng trong đoàn văn công. Bởi thế, chẳng mấy ai thực sự hài lòng với cô .
Tục ngữ  câu, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn. Vì lẽ đó, cựu hoa khôi của đoàn văn công, vốn là   ưa Chu Gia Gia,  càng khó chịu  mặt.
Trên đường Chu Gia Gia  hậu trường để trang điểm , cựu hoa khôi   cố tình  với cô trợ lý trang điểm, cốt để Chu Gia Gia  thấy, về những chuyện  ho của ngày hôm qua.
Cô    xong, còn cố ý hỏi Chu Gia Gia:
"Ôi chao, Gia Gia   chuyện  ? Nghe  hôm nay là sinh nhật cô Diệp ở nhà trẻ, Đoàn trưởng Tống   nhiệm vụ  về ,  mà   bằng cách nào  tìm  một cây đào và gửi về cho cô  đấy. Cây đào đó còn  quả trĩu cành nữa chứ. Gia Gia ,   cô  với Đoàn trưởng Tống lắm mà,  thể giúp  xin hai quả đào ăn thử ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-391.html.]
Sắc mặt Chu Gia Gia sa sầm , khó coi như mây đen giăng kín: "Thẩm Vân Vân, cô  ăn thì tự  mà  lấy! Kéo    gì?"
Thẩm Vân Vân lập tức bật : "Ôi chao,  quên mất! Hình như Gia Gia  từng cãi  với cô Diệp thì . Xin ... Xin  nhé,  nghĩ rằng cô    xin cũng chẳng  ."
Chu Gia Gia khịt mũi một tiếng, coi những  đó như  khí, mặc cho trợ lý phía  chỉnh trang  dung nhan. Cô  thậm chí  bịt tai , thầm nghĩ: "Mấy   phiền phức đến phát chán! Cho dù Tống Văn Cảnh  đối xử  với Diệp Mạn Tinh đến  thì  liên quan gì đến  bây giờ chứ?"
Thế nhưng, những    nào cũng cố tình thì thầm  tai cô . Quả thực ầm ĩ đến mức khiến    thể chịu nổi.
Gà Mái Leo Núi
Chu Gia Gia  thèm để tâm, nhưng Thẩm Vân Vân  cố tình  chọc tức. Cô  trang điểm đến nửa chừng thì dừng tay, cố ý chạy đến  mặt Chu Gia Gia,  chằm chằm  cổ tay cô . Chu Gia Gia bực tức đẩy Thẩm Vân Vân : "Cô  cái gì đấy?"
Thẩm Vân Vân   vẻ thờ ơ,  khúc khích: "Hì,  chỉ  xem cái đồng hồ  của cô một chút thôi mà. Ôi chao,   Đoàn trưởng Tống  dùng tiền lương một năm trời để mua tặng cô Diệp một chiếc Rolex đấy, nên  cũng tò mò   thử. Cô là đồng nghiệp cũ của Đoàn trưởng Tống, chắc   cũng  tặng cô một cái đồng hồ nào đó chứ?"
"Thẩm Vân Vân! Cô...  c.h.ế.t ?"
Những lời của Thẩm Vân Vân quả thực châm chọc thấu xương. Ai cũng thừa  đó là lời đồn vô căn cứ, nhưng cô   cố ý dùng chúng để sỉ nhục Gia Gia. Lúc , Chu Gia Gia thật sự hận  thể đ.á.n.h c.h.ế.t cô , gần như nghiến chặt răng, ném thẳng hộp trang điểm trong tay  mặt Thẩm Vân Vân, tức giận : "Thẩm Vân Vân, cô là cái gì mà dám thích xía  chuyện  khác đến mức  lo luôn chuyện của  ư?"
Phòng trang điểm nhất thời náo loạn, suýt chút nữa khiến hai cô trợ lý trang điểm phát hoảng.
Trợ lý của Thẩm Vân Vân nghĩ rằng cô  sẽ tức giận, ai ngờ Thẩm Vân Vân chỉ vỗ nhẹ lớp phấn nền  ,   hỏi: "Có đau ? Người đàn ông  yêu,  nâng niu  phụ nữ khác trong lòng bàn tay, còn chẳng buồn liếc mắt  cô lấy một cái." Cô   ha hả, lắc eo một cái   nhờ trợ lý chỉnh sửa trang điểm,  đó vui vẻ  ngoài chuẩn  cho tiết mục biểu diễn của , bởi vì bên ngoài  gọi đến tên Thẩm Vân Vân.
Chu Gia Gia mím chặt môi. Cô   đau lòng  ư? Sao  thể  đau cho ?
Trợ lý nhỏ giọng đề nghị: "Chị Gia Gia,  là chị..." Cô    " là chị né  một lát để tránh mặt ", nhưng   dám  thẳng  những lời .
Đại tiểu thư nhà họ Chu   thể rụt rè như thế,  thắng  thì cũng  chấp nhận thua . Có điều, nét mặt Chu Gia Gia bỗng nhiên tối sầm .