"Của  ư?"
Anh đưa thư  gương mặt búng  sữa,  toe toét: "Chị dâu, đúng , là của chị đấy ạ. Túi  nhẹ hơn, chẳng  là thứ gì đây?"
Cậu  lấy một chiếc hộp khác từ  xe đạp ,  chắc như đinh đóng cột: "Cái  nặng trịch, hẳn là sách vở ."
"Cảm ơn nhé."
Diệp Mạn Tinh  dứt lời cảm ơn, các chị dâu  xúm  giúp cô chuyển đồ: "Chà, món  là gì mà nặng tay thế  ?"
Gà Mái Leo Núi
Mấy chị như Mạnh Cầm liền xúm xít ,  giúp đỡ mang bưu kiện,  giúp khiêng thùng giấy.
Thật  Diệp Mạn Tinh cũng  .
Chỉ là khi lên đến lầu hai, Diệp Mạn Tinh  chút ngẩn , đó là một chồng quần áo trẻ con tươm tất mà chị dâu Thẩm Tú Lệ  may sẵn cho đứa bé.
Cả đám chị dâu đều vây quanh xuýt xoa khen ngợi: "Thật là nhiều quá chừng. Cô Diệp , chà chà, con cô mặc  hết từng . Sao   lắm quần áo đến ?"
Một  chị dâu khác thì kinh ngạc, lật đật mở thùng giấy , lắp bắp hỏi: "Đây... Đây là sách ư?"
"Cô Diệp, những quyển sách  là quà sinh nhật chuẩn  cho cô ?"
Sau khi ngắm nghía quần áo xong, mấy chị dâu   đến nửa hộp sách,  chị dâu  xuống, bên trong  đủ loại đề thi và đề luyện tập.
Vừa  thôi, ôi trời, tất cả đều là tài liệu cấp ba.
Khóe miệng giật giật, mấy chị dâu : "Đây là sách đó, sinh nhật ai  tặng sách vở bao giờ?" Chỉ là khi  thấy mảnh giấy  thùng ,    sợ ngây , chỉ thấy  mảnh giấy  ghi: "Tài liệu thi. Con  thi  nghiệp cấp hai , tranh thủ ôn tập, tiện thể thi cấp ba luôn nhé."
Mấy chị dâu trong đầu  là dấu chấm hỏi to đùng: "Cô Diệp, đây đúng là quà sinh nhật ? Ai tặng ?"
Diệp Mạn Tinh cũng đ.â.m  á khẩu: " , hẳn là quà sinh nhật, đây là   tặng."
Quác quác quác.
Mọi  chỉ cảm thấy một đám quạ đen bay qua, đầu ai cũng nặng trịch. Có chị dâu liếc  cô đầy vẻ thông cảm: "Cô Diệp , quà sinh nhật  cô tặng... độc đáo thật đó."
Thật sự bọn họ cũng tìm  thấy từ nào khác để hình dung.
Mấy chị dâu thầm nghĩ, nếu sinh nhật mà  ép  thi  nghiệp,  còn là  nghiệp cấp ba, thì  khác gì ép    chỗ c.h.ế.t  cơ chứ.
Cốc cốc cốc.
Dưới lầu  tiếng gõ cửa: "Chị dâu ơi, chị dâu ơi,  nhà  ạ?"
Phía  truyền đến giọng  của Tiểu Cao.
Mạnh Cầm nhoài   ngoài cửa sổ hỏi vọng xuống: "Tiểu Cao ,  lên , chị dâu đang  lầu hai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-388.html.]
"Vậy em xin phép lên đây."
Vừa chạy lên đến tầng hai, Tiểu Cao  vấp  một nhóm các chị dâu đang tụ tập. Cậu  lắp bắp: "Ơ... nhiều chị dâu quá!", khuôn mặt rám nắng chợt đỏ bừng, ngượng ngùng.
"Chị... các chị dâu, đây là quà đoàn trưởng Tống gửi tặng chị Diệp. Liệu  tiện giao ngay bây giờ  ạ?"
Ý của Tiểu Cao là  hỏi liệu  cần tìm chỗ nào kín đáo hơn để đưa, vì  mặt đông  thế , các chị dâu  mà  khỏi tò mò cho .
Diệp Mạn Tinh còn  kịp mở lời, một chị dâu  nhanh nhảu cắt ngang: "Ôi chao, Tiểu Cao ,    bộ  tịch thế? Quà cáp gì mà  thể đưa ở đây cơ chứ?"
"Dạ, chị dâu, em... em   ý đó  ạ..." Tiểu Cao đỏ mặt, ngượng nghịu giải thích.
Diệp Mạn Tinh cũng  buồn   bất đắc dĩ, đành : "Thôi  , cứ mở  cũng  ."
Tiểu Cao vốn dĩ  quen  các chị dâu trêu chọc, lẽ  giờ   kiếm cớ mà chuồn .
Thế nhưng hôm nay thì khác. Ngày mai là sinh nhật chị dâu, mà đoàn trưởng Tống  vắng mặt. Đây là lúc then chốt,  thể để xảy  sai sót nào . Tiểu Cao vội lau mồ hôi  trán,  cẩn thận đưa chiếc hộp nhỏ và một hộp khăn lụa vuông vức cho Diệp Mạn Tinh.
Diệp Mạn Tinh nhận lấy. Đó là một chiếc hộp nhỏ màu trắng và một chiếc hộp giấy hình vuông to hơn một chút, màu đen.
Cô thoáng bất ngờ. Chẳng  hôm  "nam chính"  tặng cây đào  ? Vậy mà giờ   thêm quà nữa?
Lúc , sự tò mò của    dâng lên tột độ, như  mèo cào trong lòng: "Tinh Tinh , đoàn trưởng Tống tặng quà gì cho cô thế? Hôm  chẳng    cây đào  ?"
"Cô Diệp ơi, cô cho chúng  xem một chút   ?"
Cả nhóm chị dâu  Diệp Mạn Tinh với vẻ sốt ruột, mong mỏi.
Ai nấy đều nghĩ Diệp Mạn Tinh sẽ từ chối, nào ngờ cô  mỉm  : "Được thôi."
Nói , cô  quả thực mở hai chiếc hộp ngay  mặt  .
Vừa mở nắp, tất cả   liền  chiếc đồng hồ Rolex bằng vàng ròng nạm kim cương lấp lánh  cho lóa mắt.
Bên cạnh đó là một chiếc khăn lụa mềm mại, thướt tha,  đến mê hồn.
Đám đông ngẩn ,   còn vô thức đưa tay dụi mắt.
Một chị dâu tinh mắt bỗng nhiên thốt lên một tiếng thất thanh: "Trời ơi, là... Rolex!"
"Trời đất quỷ thần ơi, đoàn trưởng Tống  mua cho cô chiếc Rolex ! Nó  ngót nghét cả ngàn đồng chứ ít ỏi gì!"
Ai nấy đều  khỏi kinh hãi, trợn tròn mắt.
Thử nghĩ mà xem, một cô gái  lấy chồng, lễ hỏi  một trăm đồng  là nhiều lắm .
Trong "tứ đại kiện", tức bốn món đồ giá trị trong lễ hỏi mà các gia đình thường sắm,  cả đồng hồ đeo tay.  ngay cả chiếc đồng hồ Thượng Hải xịn nhất cũng chỉ  hơn một trăm bốn mươi đồng.