Diệp Mạn Tinh lấy ví tiền  xem, thật  cô cũng kiểm tra trong  gian. Chà,  tiền mà    phiếu.
Thôi ,  mua .
"Em , cho em ." Bỗng nhiên, Tống Văn Cảnh đưa cho cô một tờ phiếu mua radio. Diệp Mạn Tinh ngạc nhiên ngước  . Chẳng lẽ Tống Văn Cảnh luôn chuẩn  sẵn sàng phiếu mua radio trong  ?
Đây là những phiếu mua radio mà Tống Văn Cảnh   đổi về.
Mà còn đổi  những hai tờ phiếu mua radio.
Diệp Mạn Tinh thật sự  vui, cô thật lòng cảm thấy Tống Văn Cảnh  những khôi ngô tuấn tú, mà còn thật  lo toan chu đáo, một  đàn ông như    mà  khiến   yêu mến cho ?
Diệp Mạn Tinh  ngay: "Vậy thì hai chiếc radio ạ."
Đồng chí mậu dịch viên sửng sốt: "Chuyện ...?"
Cô  thật sự giật : "Đồng chí lấy cả hai chiếc thật ?"
Mấy ai   mua đến hai chiếc radio một lúc, nhưng nghĩ đến việc đây là khách sộp, cô  liền vội vàng gật đầu lia lịa: "Được ạ,  ạ, tổng cộng hết hai trăm chín mươi sáu tệ."
Sau khi Diệp Mạn Tinh đếm ba mươi tờ tiền "đại đoàn kết" và hai tấm phiếu mua radio  đưa sang đó,  đồng chí mậu dịch viên khen ngợi Diệp Mạn Tinh cả buổi trời.
Lần , cả hai đồng chí mậu dịch viên đều ngưỡng mộ  mặt, cất lời khen ngợi: "Đồng chí đây quả là  phúc. Chồng cô  với cô thật đấy,  mua gì cũng chiều theo."
Diệp Mạn Tinh mỉm , tất nhiên là cô tự tay kiếm tiền, nếu chỉ dựa   tiền lương của Tống Văn Cảnh thì   mà đủ cho ?
Với  tiền lương của  ,  khi nhà cửa sắm  điện thoại cố định, bếp lò và chiếc xe đạp Thống Nhất, thì cũng chỉ còn  hơn một ngàn ba trăm tệ. Nếu  mà còn tiêu xài phung phí nữa thì cô cũng sẽ thấy đau lòng.  thế thì chẳng  cô cũng mới kiếm  bốn ngàn tệ mà thôi .
Lúc hai  họ rời , cô trông thấy ánh mắt lập lòe của Trần Kiều Kiều ở bên cạnh, còn cả cô vợ trẻ gầy gò với đôi mắt ngấn lệ. Cô bỗng : "Chị dâu , đồ lót bằng vải bông nguyên chất cũng  thể mặc ở trong, loại đó cũng  chăng hơn nhiều."
Cô còn  khuyên    khi sinh xong thì  tìm việc , nhưng nghĩ  thấy  , thời đại  việc     là  ngay .
Vậy nếu gặp  chuyện thế , thì  phản kháng.  đây  là chuyện trong nhà  .
Thế nên, Diệp Mạn Tinh hướng về  đàn ông vận bộ quần áo lao động màu xanh lam mà dõng dạc : "Đồng chí , ở chốn công cộng   phép động tay động chân với ai, đ.á.n.h vợ cũng tuyệt nhiên   phép!”
Cô chỉ  đại một câu, cũng chẳng hề sợ  . Một  đàn ông hổ báo, hung hăng ngang ngược ở chốn công cộng thế , e rằng khi về nhà còn  thể bạo hành vợ con nhiều hơn nữa.
Gà Mái Leo Núi
Lúc  ngang qua, cô nhắc nhở cô vợ trẻ: "Nếu ai đ.á.n.h cô, cô cứ mạnh dạn  tìm chủ nhiệm hội phụ nữ, báo công an là ."
Người đàn ông mặc quần áo lao động màu lam đang định nổi trận lôi đình, nhưng   thấy  hình vạm vỡ của Tống Văn Cảnh sừng sững  cạnh Diệp Mạn Tinh, với khí chất toát  từ  tựa như  trở về từ chiến trường, gã  lập tức  nuốt ngược những lời c.h.ử.i bới  trong.
Vì khi Diệp Mạn Tinh  bệnh viện, bác sĩ cũng  dặn dò cô rằng, nếu gặp  bạo lực gia đình thì cứ việc báo công an và tìm đến chủ nhiệm hội phụ nữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-373.html.]
Chỉ là mượn hoa dâng Phật mà thôi.
Cô vợ trẻ   Diệp Mạn Tinh, nhỏ giọng  lời cảm ơn.
Khi hai    khỏi cửa, Tống Văn Cảnh bỗng hỏi: "Sao đột nhiên em   mấy lời đó với cô  ?"
Diệp Mạn Tinh thản nhiên đáp: "Nếu  đàn ông đó cứ mãi  oai, mà cô   phản kháng thì sẽ cứ  chịu đòn hoài thôi."
Vừa dứt lời, bàn tay Tống Văn Cảnh đang ôm chiếc radio bỗng siết chặt ,  nắm lấy tay cô.
Vợ  thật  bụng, nhưng nếu gặp  chuyện như  ,  khác thường sẽ  nhúng tay, chủ yếu vì  đàn ông  chỉ  năng cộc cằn, chứ  hề động chân động tay.
Nếu thật sự  tay vũ phu, bọn họ mới tiện can thiệp.
Hai   thẳng  cửa hàng thì gặp Thẩm Nhuyễn Linh  đến nơi: "Tinh Tinh, hai  mua xong ? Ôi chao, mua nhiều đồ đạc thế ."
Cô  vội vàng đỡ lấy mấy bộ quần áo trẻ em từ tay Diệp Mạn Tinh,  hỏi: "Tinh Tinh, bây giờ chúng  về nhà luôn hả?"
Thẩm Nhuyễn Linh  lo liệu xong xuôi việc nhà. Lần  nhận hai tháng tiền lương mà chẳng  gì, chỉ gọi điện hỏi thăm đơn giản thì đến khi nào cô  mới  hết  công việc của hai tháng đây.
Cô  còn tưởng  đợi Tinh Tinh sinh con xong thì mới  gọi đến.
Không ngờ Tinh Tinh  bảo cô  qua , chẳng lẽ   chỉ sắp xếp mấy bọc hàng   thẳng qua đây thôi ?
"Anh ba, hôm nay   về nhà ?"
Diệp Mạn Tinh  đầu hỏi Tống Văn Cảnh, ai ngờ   đang  chằm chằm về một phía.
Cô  theo ánh mắt của , hai mắt suýt thì lồi : Cháu gái Lý Tuệ Tuệ của thím hai?
Cô  đang   với một đồng chí nam, tay trong tay bước  cửa hàng.
"Lý Tuệ Tuệ?"
Chẳng   chồng cô , thím hai  về nhà  đẻ dẫn   tìm Lý Tuệ Tuệ ư?
Sao  đến tỉnh Lị ?
Tiếng guốc khua lộc cộc vang lên, Diệp Mạn Tinh  Tống Văn Cảnh bước nhanh qua, chặn  tầm  của hai  .
Giọng  của   hề  chút ấm áp nào: "Thím hai và  nhà đang tìm em,  em  ở đây?”