Chu Gia Gia  sớm nhờ  theo dõi sát  điểm  của Diệp Mạn Tinh. Sáng sớm hôm  thức dậy, mắt  cô  cứ giật liên hồi, một điềm báo  lành.
Mười giờ sáng, cô    tất một buổi ghi hình sự kiện. Vừa bước chân  văn phòng, tiếng chuông điện thoại  dồn dập đổ hồi.
Vừa nhấc máy,   thấy giọng dì ở đầu dây bên , gấp gáp : "Gia Gia,   kết quả thi !" Lòng Chu Gia Gia bỗng thắt . Cô  vội hỏi: "Bao nhiêu điểm ạ?" Trong lòng cô  lúc  thật sự vô cùng mâu thuẫn, một mặt mong Diệp Mạn Tinh sẽ thi đậu để chứng tỏ năng lực, mặt khác  mong cô  thất bại t.h.ả.m hại.
Nếu cô  vượt qua, việc Chu Gia Gia thất bại  một  như Diệp Mạn Tinh cũng là điều dễ hiểu.
 với tư cách là một đối thủ, cô   thể nào tươi  và chúc mừng đối thủ của  .
Giọng dì Kiều bên đầu dây  vọng đến, xen lẫn chút ngạc nhiên: “Đậu ,   , tổng điểm hơn 530/600. Người bạn  của cháu giỏi giang  phết, điểm còn cao hơn cả cô hai nhà họ Tống đấy chứ.”
Dì  tiếp tục hỏi: “ ,  , cô hai nhà họ Tống đến quân khu Tây Nam,   là để chơi với cháu ?”
Tay Chu Gia Gia run run, cô    hỏi,   Diệp Mạn Tinh  thể vượt qua kỳ thi? “Sao  cao đến thế ? Có nhầm lẫn gì  ạ?”
Cô  còn  hỏi: “Tại  cô hai Tống  đến đây?” Cô  và cô hai Tống  bao giờ là bạn bè, thậm chí  là  ghét nhất cũng chẳng sai.
Dì Kiều : “Không  ? Làm   thể  sai sót ? Vốn dĩ là  bên  chịu trách nhiệm kiểm tra.   đó, dì  bảo họ rời  để tự  phụ trách bài thi, mà đề thi còn do chủ nhiệm khối đích  sửa nữa cơ mà.”
Ban đầu, dì Kiều cho rằng cô gái  quá xinh ,  còn đang mang thai, nên  tin cô  thể  bài . Dì thậm chí còn đích  xem xét từng bài kiểm tra cô . Nếu  thì ấn tượng của dì về Diệp Mạn Tinh  chẳng  đổi nhiều đến .
Là một giáo viên trong trường,  thể tình cảm yêu thích của dì sẽ  ảnh hưởng bởi cháu gái , nhưng dì   là  ấu trĩ. Ở trường học, tiếng  của học sinh chính là dựa  điểm  của họ.
Đầu Chu Gia Gia giật giật, cô  cảm thấy như  nhận  điều gì đó, nhưng đồng thời  thấy  cam tâm. Cuối cùng, cô  chỉ  im lặng. Gặp  chuyện như thế , cô  còn  thể  gì hơn nữa?
Người   kết hôn , cô cả nhà họ Chu   phép mất mặt, và cô  cũng   dạy để bỏ chạy một cách t.h.ả.m hại.
Gà Mái Leo Núi
Chu Gia Gia xoa xoa cái đầu đau nhức của . Đầu dây bên  vẫn bảo cô   gặp cô hai Tống, nhưng đời nào cô   gặp cái kẻ kiêu ngạo, lúc nào cũng tự coi  là bề  như  chứ.
Trong nhà khách,  một đêm mất ngủ, khi Diệp Mạn Tinh tỉnh dậy, Tống Văn Cảnh  bóp kem đ.á.n.h răng sẵn cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-369.html.]
Khi hai  ăn sáng xong và đến trường trung học quân sự, điểm thi của Diệp Mạn Tinh   công bố. Trường quân sự tuy  là ở tỉnh lỵ, nhưng    trong nội thành. Khi hai  bắt xe buýt đến trường, Diệp Mạn Tinh   chịu nổi nữa.
Cô  trong phòng tiếp khách của trường, bảo Tống Văn Cảnh  lên lấy bằng  nghiệp cho .
Cô cũng     thi bao nhiêu  , nhưng chắc chắn là  thể đậu . Dù gì cô cũng  ký ức của nguyên chủ và còn thi thử một  trong  gian nữa. Tuy hoa đào tinh  hiểu nhiều về chuyện thi cử của loài , nhưng cô  trí nhớ , khả năng nắm bắt kiến thức cao. Về cơ bản, cô  thể kết hợp với ký ức của nguyên chủ để suy một  ba, và cũng    ít bài thi.
Cuối cùng,  cả trăm ngày ôn tập miệt mài trong  gian, cô cũng    căn bản vững chắc.
“Vậy em đợi  ở đây,   lấy.” Tống Văn Cảnh đưa một điếu t.h.u.ố.c Đại Tiên Môn cho chú bảo vệ. Chú  vô cùng nhiệt tình, cứ xua tay  là   gì và bảo Tống Văn Cảnh cứ lên . Tống Văn Cảnh  thẳng đến phòng  việc của giáo viên. Anh  mới gõ cửa thì   hai giáo viên   từ bên trong. Họ ngó thấy  thì cứ  chằm chằm mãi. Có tiếng  chuyện khẽ vọng  tai :
“Anh  là chồng của cô Tiểu Diệp đấy ?”
“Trông đáng sợ quá. Ôi, tiếc thật.”
Tống Văn Cảnh   thì  khỏi thấy khó hiểu. Anh    hai giáo viên đó, họ vội vàng ôm sách giáo khoa bỏ , nhưng  khi khuất dạng còn trừng mắt  .
Anh vẫn  hiểu tại .
“Vào .” Tiếng  từ trong phòng vọng .
Vừa  thấy dáng  cao lớn vạm vỡ , Chủ nhiệm Thẩm  cau mày,   đưa bảng điểm trong tay cho : "  ngay là  sẽ tới.   chuẩn  hết cả cho   đây.”
Tống Văn Cảnh suốt cả đường  đều đau lòng vì vợ,  cũng chẳng hề quan tâm liệu vợ  thể lấy  bằng  nghiệp  .
"Thi đậu ?" Anh thuận miệng hỏi một câu.
Chủ nhiệm Thẩm cố nén sự tiếc nuối xen lẫn niềm vui khó tả, cuối cùng mới thốt lên: "Thi đậu , còn thi   nữa là đằng khác."
"Cậu   vợ  thi  bao nhiêu điểm ? Thi  531 điểm, tiếng Anh đạt điểm tuyệt đối đấy!"