"Với cái cách sống tiêu tiền như nước của nó,      nó sẽ lấy gì mà nuôi con cái đây nữa?"
Phó đoàn trưởng Lâm cảm thấy phiền lòng,     luôn nghĩ  thứ đều  trong tầm tay, nhưng giờ đây  sợ  so sánh, chẳng còn đủ kiên nhẫn để  vợ  nhằn nhó:
"Em xem   nấu món gì kìa? Mai  cũng kiếm chút về ăn. Chức vụ của    thấp kém gì, lẽ nào con  ăn miếng thịt mà đến cả cái đó cũng  lo nổi ?"
"Anh..." Anh  năng lạ lùng quá!
Chị dâu Lưu gần như hét lên, nhưng cũng  dám phản bác chút nào, đành  mặc kệ chồng. Trong đầu cô  vẫn đang tính toán, nếu là thịt mỡ mà xào như thế thì còn   bao nhiêu  chứ?
 nếu cô   Diệp Mạn Tinh chuẩn  là món chân giò kho, chắc cô  sẽ  ngay lập tức mất thôi.
Diệp Mạn Tinh  hề   điều . Sau khi  xong món chân giò kho, cô chỉ nấu thêm bát canh rau dưa,  luộc bí đỏ nữa.
Bởi lẽ Tống Văn Cảnh  chuyển  chuyển  mấy chuyến tre, còn  Cố Nguyên và Tiểu Cao theo  phụ giúp.
Cố Nguyên  thấy cô, với vẻ mặt  bộ  tịch mà : "Chị dâu, chị thiên vị quá thể đáng!"
Diệp Mạn Tinh nhướng mày: " thiên vị ư?"
Cố Nguyên   vẻ mặt sắp  đến nơi: "Chị dâu, đoàn trưởng Tống cũng chung phòng với  đây , mùi mì gói của chị thơm nức mũi, chị còn đặc biệt mang tới ký túc xá cho  , còn  thì   phần! Thế  chẳng  là bắt nạt quân nhân độc  như  ?"
Đặc biệt là khi trong lòng  vốn   chua xót, ngày nào cũng  chịu cảnh yêu đương của hai  như thế , thật sự  đau lòng. Cố Nguyên   xong   Tống Văn Cảnh đá cho một cước. Cố Nguyên  trốn  hét lên: "Chị dâu, cứu !"
Diệp Mạn Tinh đỡ trán,  buồn   bất lực : " sai ,    sẽ chuẩn  một phần cho ." Vừa dứt lời,  vang lên một tiếng kêu t.h.ả.m thiết, Tống Văn Cảnh  đ.á.n.h mạnh tay hơn.
Cố Nguyên hét toáng lên, nhưng   vui vẻ: "Cảm ơn chị dâu,   chuyển tre tiếp đây!" Cố Nguyên giống như một con công đực đang múa đuôi khoe sắc, kiêu ngạo kéo Tiểu Cao  chuyển tre, vẻ mặt đầy vẻ đắc ý.
Diệp Mạn Tinh  khuôn mặt lạnh lùng của chồng, đôi mắt sâu thẳm  chút cảm xúc, vì  cô  hỏi: "Anh thật sự  cho   ăn gì ?"
Tống Văn Cảnh đáp: "Món em đưa,    cho  . Cậu  tự cướp lấy đó thôi."
Ha.
Diệp Mạn Tinh bật , hai   ở chung vui vẻ như trẻ con : "Anh  để   cướp mất ?"
Tống Văn Cảnh vẫn im lặng.
Diệp Mạn Tinh hiểu rõ,  lẽ là chồng  cố ý để Cố Nguyên cướp , hai   thật đúng là  tình bạn cách mạng.
Sau đó,  : "Vì , trong giờ nghỉ trưa,    sai lính của mấy tiểu đoàn  quyền đến đ.á.n.h võ với ."
"Một   mà giao đấu với lính của mấy tiểu đoàn ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-362.html.]
Tống Văn Cảnh ừ một tiếng  thôi.
Anh   thắng thua, nhưng  vẻ mặt bình tĩnh của  thì   sẽ  thua.
    là  thích khoe khoang, cũng   là con công lúc nào cũng  khoe mẽ như Cố Nguyên.
Diệp Mạn Tinh hỏi: "Bọn họ thua  là  thua?"
Sau đó   cô và : "Người đàn ông của em thắng."
Hoa đào tinh nhỏ  bất ngờ: ...?
Tống Văn Cảnh vẫn im lặng, chuyên tâm chẻ tre và đan những nan tre bằng tay,  tập trung  việc, trông thật quyến rũ.
Người   rằng những  đàn ông  việc chăm chỉ là những  quyến rũ nhất, quả nhiên là  lý.
Diệp Mạn Tinh  trong sân  chồng  chẻ tre xong thì bắt đầu dựng một cái nhà bằng tre, chính xác hơn là những cái chuồng. Một chuồng nuôi thỏ, một chuồng nuôi gà vịt riêng.
Người khác nuôi gà để chờ gà đẻ trứng, nhưng Diệp Mạn Tinh   như . Cô đang dùng chúng  vỏ bọc cho  thịt giấu trong  gian riêng của .
Thời đại  thực phẩm khan hiếm quá. Muốn mua thịt gà, thịt lợn, hoặc ngay cả gà, vịt còn sống thôi ư?
Có tiền mà   phiếu thì   mà mua  chứ.
Có tiền  phiếu đấy, nhưng xin , định mức lương thực tháng   hạn,  dùng hết  thì  mua thêm  nữa .
Chính vì  mà chợ đen mới hưng thịnh đến thế, đôi khi dù  tiền và phiếu, hàng hóa cũng  bán hết sạch từ lâu .
Ngũ cốc và rau củ trồng trong  gian của cô, kể cả mì tôm,  thể đem  chợ đen đổi tiền bất cứ lúc nào. Riêng thịt thì cô  định cho ăn quá nhiều, chỉ đủ cho gia đình là , cô cũng   kiếm lời từ khoản .
Bộp bụp bụp.
Tiếng rìu bổ tre vang lên bụp bụp, cánh tay trần để lộ những đường cơ bắp săn chắc, khỏe khoắn, trông thật mạnh mẽ.
Chỉ cần một nhát, dù cây tre  lớn đến mấy, cũng  ngoan ngoãn đổ rạp chỉ  vài đường c.h.é.m dứt khoát.
Cô  những khối cơ bắp rắn rỏi của  trai, thấy mồ hôi chảy dài theo từng thớ thịt, cô thầm nghĩ,  đàn ông  quả là một cỗ máy nam tính  , cái cảm giác sức mạnh , rõ ràng là...
Gà Mái Leo Núi
Chàng trai   chỉ mạnh mẽ mà đôi tay cũng khéo léo vô cùng.
Diệp Mạn Tinh bất giác say đắm đến ngẩn ngơ, cô cứ  đống tre   đẽo gọt một hồi mà chẳng  lời nào.