Trên thực tế, khi    thư về nhà, gia đình hồi âm hỏi ý   thế nào, liệu Cố gia  cần can thiệp  , nhưng lệnh điều động thăng chức cho bạn     phê duyệt  ư?
Cho nên —— một cán bộ  thành tích quân sự xuất sắc nếu  thăng chức, cấp  sẽ  tùy tiện mà hạ điểm của   ?
 nhà họ Chu, họ  sẵn sàng từ bỏ ứng viên con rể ưng ý  ?
 nghĩ đến những vết thương mà  bạn   gánh chịu khi  trở   , thật  dễ dàng gì để   một cấp bậc thăng tiến như .
Chỉ là  thăng chức , nhưng vẻ mặt của bạn   lạnh lùng như . Cố Nguyên bèn : "Đi thôi, dù  đây cũng là chuyện vui, hôm nay   khao tớ một bữa  trò đấy!"
Cố Nguyên  định đặt tay lên vai Tống Văn Cảnh, nhưng đôi mắt đen láy sắc như chim ưng  lướt qua,   chỉ  thể ngượng ngùng : "Làm , bây giờ  chạm  một chút cũng   ?"
"Hay   giữ gìn sự trong sạch cho cô vợ mới cưới của , đến cả tớ chạm  cũng   ?"
Cố Nguyên   trêu ghẹo,  phát hiện cặp lông mày rậm như kiếm của  bạn  đang chau  thành một đường: "Gọi chị dâu cho đàng hoàng."
Cố Nguyên nghẹn họng, cứng đơ: ...? Thật ?
Anh  còn   thêm, nhưng  thấy đôi mắt sâu thẳm và lạnh lùng của bạn , dường như  thể khiến   c.h.ế.t cóng, đành  giơ tay lên: “Thôi  , chị dâu, chị dâu.  là cái đồ trọng sắc khinh bạn mà! Tớ vì chuyện thăng chức điều động của  mà mấy tháng nay chạy vạy  gãy cả chân, thế mà    một lời cảm ơn."
Gà Mái Leo Núi
“Chỉ là…” Cố Nguyên khôn khéo nuốt ngược hai chữ “nhớ vợ”  bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-36.html.]
Trong lòng Cố Nguyên vô cùng tò mò.
Rốt cuộc thì là cô tiên nữ phương nào mà   thể hạ gục  thằng bạn   từng gần gũi nữ sắc của   thế   ?
Là một  lớn lên trong đại viện quân khu,    sớm quen mắt với những bóng hồng xinh . Những cô bạn học của , cô nào cũng xuất chúng,  những   rực rỡ chẳng khác gì minh tinh,    thể  một cô gái tầm thường  khiến   mê mẩn đến ?
Mê đắm thì khó mà , chỉ e là   đang  gánh vác một trách nhiệm lớn mà thôi.
Cố Nguyên đang mải suy tính, bỗng   bạn  khẽ nhíu mày, giọng điệu  phần nghiêm nghị : "Đơn xin kết hôn của tớ     Phó Sư đoàn trưởng Chu phê duyệt, Tham mưu trưởng bảo tớ  tìm lãnh đạo khác để xin dấu."
"Bữa tiệc mừng hôm nay đành  hoãn , chuyện  tớ  giải quyết cho xong ." Anh sắp  lên thành phố học tập, nếu chuyện   giải quyết dứt điểm, chỉ sợ  nảy sinh rắc rối khác.
Tống Văn Cảnh lập tức  , vẻ mặt nghiêm nghị  lo liệu  việc.
Cố Nguyên,  đang chờ để chọc ghẹo bạn  một phen, bỗng ngớ : ...? Chuyện gì  chứ!
"Này, đồ quỷ sứ,    vô tâm đến  chứ! Một bữa cơm thì tốn  bao nhiêu thời gian của  hả?"
Anh vội đuổi theo ngăn cản, trừng mắt   trai tuấn tú, dáng  cao ráo   mặt .