Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Những tờ tiền , màu mè sặc sỡ thế, còn gọi là tiền bạc nữa , đây rõ ràng là kiểu tiêu tiền như nước chảy.
Cả đám   sang  Tống Văn Cảnh đầy cảm thông:  là  dễ dàng gì, tuy vợ xinh , nấu ăn ngon nhưng thực sự   là thứ  bình thường  thể gánh vác nổi.
Quả nhiên, hồng nhan họa thủy, ngay cả  bản lĩnh như Tống Văn Cảnh cũng khó lòng thoát khỏi.
"Cô Diệp  ở nhà ?"
Thật tình cờ, đúng lúc Diệp Mạn Tinh  trở về nhà ăn tối thì hiệu trưởng Thẩm của nhà trẻ cũng tìm tới.
Gà Mái Leo Núi
Đi cùng bà còn  phó hiệu trưởng Trần đang cúi gằm mặt.
Diệp Mạn Tinh  xong phá lên : "Hiệu trưởng Thẩm, hai vị tới thật đúng lúc! Đã dùng cơm tối ? Nếu  thì cùng  ăn chút lẩu nhé?"
Dù  ăn khá no , nhưng mùi vị  quả thực quá đỗi hấp dẫn.
Hiệu trưởng Thẩm  định  "Chúng   ăn " thì bụng bà  vô ý thức mà "ục ục" kêu lên một tiếng.
Vợ chính ủy bật : "Được , cái bụng  thật thà hơn cả lời . Hiệu trưởng Thẩm cứ  xuống ăn chút gì . Chỉ là chúng   mới ăn xong, nếu  chê thì hai  cứ tự nhiên dùng bữa nhé?"
Hiệu trưởng Thẩm thực sự  từ chối, nhưng đây là món gì mà thơm lừng đến  chứ?
Bà   nồi lẩu nóng hổi đặt  bếp than, mùi thơm cứ thế xộc thẳng  mũi, khiến bụng  bà cồn cào khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-351.html.]
Diệp Mạn Tinh  bưng bát đũa  cho hai  họ: "Không còn cháo nữa , hai vị chỉ  thể dùng chút lẩu thôi. Để   lấy bún cho hai vị nhé."
Nói xong, Diệp Mạn Tinh chợt nhớ  mà hỏi: "Hiệu trưởng Thẩm, cô đến tìm   việc gì  ạ?"
Chuyện Chu Gia Gia  xin , và cô cũng  liên hệ trực tiếp với trường quân sự về việc nghiên cứu,  thứ may mắn đến mức cô  quên mất cả việc đến lớp dạy.
Hiệu trưởng Thẩm đầy cảm xúc: "Cô Diệp,  đến đây là  mời cô về dạy học ở nhà trẻ của chúng . Chúng  sẵn lòng mời cô  lớp với mức lương giáo viên đặc biệt. Cô thấy  ạ?"
"Gần một nửa tương lai của những đứa trẻ của chúng  đều trông cậy  cô đó!"
Dứt lời, cả sân bỗng chốc im lặng.
Ngay cả chính ủy và lữ đoàn trưởng cũng sửng sốt trong giây lát. Họ mới đ.á.n.h cược một tuần  đó thôi, mà nhanh như , vợ Tống Văn Cảnh   công nhận  ?
Hoa đào tinh nhỏ  sớm quên hết  chuyện, liền đáp: "  chỉ dạy  vài ngày thôi, khóa học ở trường quá dài,    nhiều thời gian như ."
"Tuần tới  còn  thi nữa."
Hoa đào tinh nhỏ thực sự đang tìm cách từ chối cái công việc giảng dạy mà  bao  khác đang tranh giành.
Nếu chỉ dạy mấy ngày thì cô  thể bảo bà Điền và những  khác gửi học sinh đến.