Lúc , hai  mới kiên nhẫn chờ đợi, quả nhiên là chỉ một lát     tới...
 khi họ  trông thấy,  khỏi thốt lên: thật đúng là! Một cô giáo xinh  như hoa,  còn đang mang thai. Hai vị giáo viên   vẻ ngoài nổi bật của Diệp Mạn Tinh  cho ngạc nhiên, sững sờ mất một lúc.
Dẫu , cả hai đều  tin rằng cô gái xinh     thể thực sự giảng dạy tiếng Anh, ai ngờ  nhanh chóng  thuyết phục đến ?
Cô giáo  trực tiếp dùng tiếng Anh để tự giới thiệu,  còn bắt chuyện với họ bằng tiếng Anh? Quả thực  giỏi giang.
Phát âm của cô còn chuẩn xác hơn cả các thầy cô ở đây.
Vị giáo viên nam từ ngạc nhiên liền nhanh chóng dùng tiếng Anh đối thoại với Diệp Mạn Tinh, bảo cô cứ dạy học bình thường.
Chờ đến khi Hiệu trưởng Thẩm bắt đầu hỏi ý kiến, thầy Vương ở phía bên   dùng tiếng Anh đáp ,  dáng vẻ kích động và hưng phấn , còn  gì mà  hài lòng  nữa?
Thầy  quả thực vô cùng mãn nguyện.
Tham gia lớp học tiếng Anh ư? Một nhà trẻ mà ngay cả giáo viên tiếng Anh cũng  thông thạo  bao nhiêu chữ, lớp học   dạy   đây?
Mấy chục đứa nhóc con choai choai  chung một chỗ, cứ lóc nhóc chạy chỗ  chỗ ,  chịu  yên một chỗ,  chừng lát nữa   òa lên thì .
Bình thường, mấy giáo viên khác  giảng  nửa bài thì lũ trẻ  chạy tán loạn khắp nơi,  dạy thế nào đây?
Thói quen giảng bài của Diệp Mạn Tinh cũng  giống  khác. Cô sẽ dựa  tình hình thực tế mà linh hoạt ứng biến.
Cô mở sách dạy tiếng Anh  bàn , thấy  một  từ đơn giản trong bảng chữ cái và một vài đoạn hội thoại thông thường. Cô bèn  mấy từ đơn ở trang đầu tiên lên bảng đen.
Cách cô áp dụng chính là dạy học song ngữ. Mỗi một từ sẽ  gắn với một câu chuyện, câu chuyện đó cũng  kể bằng song ngữ để các em nhỏ  thể theo dõi. Lời kể của cô vô cùng sống động và cuốn hút.
Chủ yếu là những câu chuyện xưa dễ . Cô   qua nhiều nơi,  thấy nhiều con  và các loài vật. Cô  chỉ giao tiếp  với trẻ con mà còn  thể trò chuyện với những con vật nhỏ.
Khi cô    một việc gì đó,  những  thể khiến một  ít  khó tính vô cùng yêu mến cô, mà ngay cả mấy đứa nhóc choai choai  cũng  cô chọc  đến khanh khách.
Vốn dĩ là một tiết học khô khan, thế mà đám trẻ mới  lớp  đầy hai mươi phút   vài đứa  chảy cả nước mắt, thậm chí còn giơ tay hỏi về phần kết của câu chuyện.
Diệp Mạn Tinh bèn yêu cầu    từ đơn   mới kể tiếp phần kết, phần tiếp theo của câu chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-327.html.]
"Cô Diệp , door."
"Cô Diệp, từ   là floor."
Gà Mái Leo Núi
"Cô Diệp, từ   là bathroom, chúng con   kể chuyện tiếp nữa ạ!"
Cả phòng học đều vang lên tiếng  vui vẻ của đám trẻ, cùng với sự yêu mến mà chúng dành cho cô giáo mới . Đừng  là những đứa trẻ  phía  thích cô.
Ngay cả mấy giáo viên  phía  cũng đều ngây  , tự hỏi: quý hóa quá, nhân tài như  từ  mà  thế ?
Hiệu trưởng Thẩm cực kỳ hài lòng với cô giáo dạy  mới . Một nhân tài như  đến nhà trẻ của họ từ khi nào, tại   đây bà   hề  ?
Kết quả, hai vị giáo viên quan sát bên cạnh  cô bằng ánh mắt khao khát, đưa  một yêu cầu suýt thì khiến bà Hiệu trưởng Thẩm giậm chân:
“Thưa Hiệu trưởng Thẩm,  phát hiện cô Tiểu Diệp   chỉ  phát âm chuẩn mà còn  phương pháp dạy học  , cô  thật sự cực kỳ phù hợp với công việc giảng dạy.
“Nhân tài như  mà để ở nhà trẻ biên phòng  thì thật lãng phí. Chúng   điều động cô  đến trường quân sự ở tỉnh. Cô cũng  đấy, con em cán bộ, quân nhân ở học viện quân sự thường  điều kiện học tập kém hơn các trường khác. Chúng ...”
Hiệu trưởng Thẩm cuối cùng cũng  ném chiếc bút  hai vị giáo viên . Làm  mà  mặt mũi  cơ chứ? Vừa nãy còn chê bai chỗ họ   giáo viên chất lượng, giờ  phát hiện  nhân tài thì lập tức  lôi kéo  của  ?
Thỏ khôn  ăn cỏ gần hang, lẽ nào họ  hiểu? Bà  thở phì phì,  hít mấy  thật sâu mới bình tĩnh  ,   :
“Thưa thầy Vương, chuyện ,  cũng cần  hỏi ý kiến của cô Tiểu Diệp , đúng  ạ?”
Còn lâu bà  mới đồng ý với họ. Nếu thật sự dám cướp  nhân tài của bà, bà sẽ liều mạng với họ. Sau đó bà  còn  hỏi thêm:
“Không  là hiện giờ nhà trẻ của chúng   thể mở thêm một vài lớp tiểu học  ?”
“Cô cũng  mà, trẻ con ở biên phòng mà  đến trường quốc phòng ở tỉnh thì xa quá,  thì  ở  qua đêm, mà bọn chúng còn quá nhỏ,  thích hợp chút nào.”
Hai vị giáo viên đều trầm ngâm một lát, cuối cùng  lời thật lòng:
“Nếu  giáo viên như cô Tiểu Diệp thì cho dù năng lực chuyên môn chỉ bằng một nửa thôi cũng đủ để dạy từ lớp một đến lớp ba. Chỉ là, các môn học khác của quý vị...”
Hiệu trưởng Thẩm  bao giờ cảm thấy thích cô Diệp  đến thế, đúng là một bảo bối. Bà    đủ đường mà vẫn  tìm  ai  thâm niên,  mà cô   ở gần ngay đây. Nhất định  khiến đối phương  nhả !