Anh cả Diệp ước lượng tờ giấy ghi tiền trong tay, nhất thời   nên lời:
“Em lấy nhiều tiền như  ở  ?”
Chẳng lẽ là mượn của  bạn  đến thăm  hôm đó? Anh cả Diệp mỉm :
Gà Mái Leo Núi
“Tiền lương của   ít, em  cần  vay mượn . Nếu mà em gái  cách chi tiêu tiết kiệm thì cũng đủ cho con bé dùng mười năm đấy.”
Tiền lương của    bảy năm trời   cấp  thanh toán, nay  trả gộp một . Tổng cộng hơn hai ngàn đồng,   định giữ  một đồng nào cả, thậm chí còn  góp thêm một khoản  tròn luôn cho em gái.
Thời buổi , một tờ tiền "đại đoàn kết" (mười đồng) nếu dùng dè sẻn một chút cũng đủ cho một hai tháng sinh hoạt. Một trăm đồng đủ cho một gia đình xài tiết kiệm trong một năm, hơn hai ngàn đồng tiền chắc chắn là một  tiền  lớn.
Phải  rằng, ở niên đại , tiền lễ hỏi để cưới một  vợ cũng chỉ  tám mươi tám, một trăm hai mươi tám, một trăm sáu mươi tám đồng. Nếu nhà nào  thể mua  "tứ đại món đồ" (xe đạp, máy khâu, đồng hồ, radio) thì chắc chắn sẽ lấy  chồng .
Vậy mà  nhà nào gả con gái  cho của hồi môn lớn đến thế ? Mẹ Diệp ở bên cạnh  thấy mà run rẩy, đột nhiên hỏi:
“Cho em của con hết sạch tiền ? Không giữ  một đồng nào ?"
Anh cả Diệp gật đầu:
“Con cho em gái cả,   ý kiến gì ?"
Anh hai Diệp và  cả Diệp đều cho rằng  Diệp  phản đối gay gắt, ai ngờ rằng bà chỉ lạnh lùng liếc mắt  bọn họ một cái  buột miệng :
“Tùy các con ."
Hai  em  , cả hai đều bất ngờ. Mẹ thật là khó hiểu,  mà    ý kiến gì phản đối?
Anh cả Diệp  đó mới hỏi em hai tiền ở  .
Cuối cùng  hai Diệp mới ngập ngừng , tiền đó là của một  bạn họ Điền, dù  thì  tiền   kiếm   đây đều dùng để vun vén cho gia đình cả.
Giờ đây,   cả  về,     ý định một  gánh vác gia đình,  thì  tiền đó chẳng lẽ  thể gửi cho em gái ?
Kỳ lạ nhất chính là  của bọn họ, bất kể là   cả đưa hết tiền lương tích cóp cho em gái  là  hai vay tiền cho em, bà  đều  hé răng nửa lời phản đối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-325.html.]
Ngoài khu bộ đội biên phòng, tại sân trường mẫu giáo, Chu Gia Gia và Lưu Tư Tình bước , sắc mặt   vui vẻ cho lắm.
Chu Gia Gia còn  chuyện khác  , ai ngờ giữa chuyến nghỉ phép đến đây   chứng kiến một màn tình tứ đến gai mắt như , cô  tức đến nỗi vội vàng  về đoàn văn công hủy phép, trở   việc ngay.
Ở đây chỉ còn  mỗi Lưu Tư Tình và cô trợ lý Tiểu Trần của nhà trẻ. Hai  họ  thẳng về phía trường mẫu giáo. Trong đó, cô em họ Tiểu Trần của cô Trịnh  thái độ   chút nào, luôn miệng cho rằng Diệp Mạn Tinh là kẻ hồ ly tinh, chuyên  quyến rũ  .
Lưu Tư Tình khẽ hỏi:
“Tiểu Trần , hôm nay chị dâu Diệp sẽ kiểm tra kiến thức môn Toán ? Dì của cô  sắp xếp giáo viên kiểm tra tất cả  ?”
Tiểu Trần chính là em gái của cô Trịnh,   liền cực kỳ đắc ý:
“Đó là đương nhiên , hôm nay dì của  sẽ đích   tay kiểm tra, một cô gái thôn quê thì   bao nhiêu kiến thức chứ? Mà đòi   cái trò giáo viên  ?"
Thật  lời    phóng đại quá, trường mẫu giáo mà, chỉ cần học hết cấp hai là  thể  , việc chính là  chăm sóc lũ trẻ cho chu đáo là  thôi.
 con    thể nào đến cướp mất cái ghế giáo viên của chị họ cô  ! Ngôi trường mẫu giáo  tuy thoạt   vẻ nhiều cơ hội việc , nhưng  dễ tìm  công việc nào   thể diện    đồng lương cao như ở đây?
Lúc , dù  giẫm cho c.h.ế.t hẳn, cũng  thể để kẻ mới đến  nổi bật hơn, thật sự cướp mất chỗ  !
Lưu Tư Tình dường như đang toan tính điều gì đó, ngoài mặt cô   tỏ vẻ gì, nhưng trong lòng vẫn thở phào nhẹ nhõm. Dù  nếu hôm nay chị dâu Diệp kiểm tra thành công thì hoa khôi đoàn trong đoàn văn công sẽ buộc  đăng lời xin  công khai, còn cái kẻ mà cô  bám víu, e rằng sẽ…
Lưu Tư Tình rùng  khe khẽ, trong lòng thầm chờ mong, hôm nay Diệp Mạn Tinh  thành công, nếu  thì với tính cách của hoa khôi đoàn, kẻ gặp họa  chắc  là hoa khôi đoàn của đoàn văn công, mà chắc chắn cô  mới là  đầu tiên  gánh chịu vận đen .
Rốt cuộc là ai xui cô    quân sư thế  ? Bởi vì giữa đường  một thành viên hoa khôi đoàn văn công  trở về nên Lưu Tư Tình và cô Tiểu Trần đến muộn.
Leng keng leng keng, một hồi chuông vang lên, Diệp Mạn Tinh cùng chị dâu Mạnh  đến trường mẫu giáo.
Chị dâu Mạnh tình cờ chính là  phụ trách bếp núc, chuẩn  bữa trưa cho ngôi trường mẫu giáo .  lúc hôm nay tự  đến đưa cô tới trường.
Chị dâu Mạnh bên   vội vàng đến căng tin nấu cơm, còn Diệp Mạn Tinh thì một  đến trường mẫu giáo. Cô  mới  tới cửa   một cô gái  khuôn mặt bầu bĩnh với đôi mắt tròn xoe gọi :
“Ô , cô là   phân công  giáo viên hôm nay ? Nhanh chân lên nào, cô sắp muộn đến nơi  đó!"