Tống Văn Cảnh bọc ghém cẩn thận đậu phộng và tai lợn, còn đưa một gói đậu phộng nhỏ cho Tiểu Cao. Xong xuôi,  liền bắt đầu giục họ  về:
"Các   thể   ."
Cố Nguyên ngạc nhiên nghĩ thầm,  bạn  thiết  đêm nay quả thực  điều bất thường. Thế mà  chịu mời    nhà?
Tiểu Cao  hề nhận  sự khó hiểu của tiểu đoàn trưởng Cố,   nhận  đậu phộng thì khuôn mặt rám nắng đỏ bừng, kích động  lời cảm ơn:
"Cảm ơn chị dâu, cảm ơn đoàn trưởng."
Nhìn xem, đồ ăn  sức hút lớn  kìa, chị dâu còn  đặt lên  cả đoàn trưởng luôn.  sắc mặt Tống Văn Cảnh cũng  đến nỗi nào. Tiểu Cao vội hỏi thêm:
"Đoàn trưởng  dặn  chuẩn  một chiếc xe đạp,    hỏi là đoàn trưởng  mua xe đạp nam  xe đạp nữ ?"
Vốn dĩ là đoàn trưởng bảo chuẩn  nhưng đoàn trưởng vốn dĩ thường xuyên   công tác,  nhiệm vụ,  chiếc xe mua về ắt hẳn là chị dâu dùng nhiều hơn ?
Thế nhưng chị dâu bụng  lớn thế , thật sự  thể tự  đạp xe ? Nào ngờ hôm nay  trùng hợp đến thế,   đến tìm đoàn trưởng,  đúng lúc gặp  tiểu đoàn trưởng Cố, cả hai đều  đoàn trưởng chặn ở bên ngoài.
"Xe nam."
Tiểu Cao   thì trong lòng thầm thấy may mắn vì  hỏi rõ ràng thêm một . Không ngờ tối nay tiểu đoàn trưởng Cố  mang theo đậu phộng và rượu Mao Đài, nán   cửa  chịu về.
Bỗng nhiên trong phòng vọng  tiếng gọi:
"Anh ba,   đây một lát."
Giọng   mềm mại đến nao lòng. Tiểu Cao chợt phát hiện  giọng chị dâu  mới ngọt ngào  , ngọt ngào đến mức ngay cả giọng  của đoàn trưởng cũng trở nên mềm mại, dịu dàng hơn hẳn:
"Anh đến đây."
"Vẫn còn  ?"
Tiểu Cao   vội vã rời  ngay lập tức. Trái , Cố Nguyên trong lòng  như  suy tư. Giọng thằng bạn chí cốt  trở nên khàn khàn luôn . Tại   trùng hợp đến  chứ?
Tối nay chứng kiến sự bất thường của thằng bạn, đôi mắt phượng dài hẹp khẽ nheo , một thoáng ghen tỵ và ngưỡng mộ chợt lướt qua trong mắt . Phải chăng   cũng nên tìm một cô vợ ? Đáng tiếc,  xoa xoa lồng ngực, dường như vẫn   bóng hình nào lọt  tầm mắt.
Tiểu Cao vẫn còn đang suy nghĩ đoàn trưởng Tống đột nhiên yêu cầu mua xe đạp để  gì,  đó   vỗ đùi một cái:
"Chẳng lẽ  Tống mua xe đạp là để tiện bề đưa đón chị dâu?"
Ở thời đại , xe đạp vô cùng đắt đỏ, hiếm .  những năm qua đoàn trưởng Tống  lập nhiều chiến công, lương bổng cũng  hề thấp,  thậm chí còn thường xuyên giúp đỡ  khác. Nếu   mua một chiếc xe đạp thì hẳn  sắm xe từ lâu lắm .
Vậy mà từ khi chị dâu về,    đột nhiên cần xe đạp.
"Tiểu đoàn trưởng Cố,    vui ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-317.html.]
Cậu  thấy tiểu đoàn trưởng Cố cầm  tay bao nhiêu món ngon mà   hề  vẻ gì là vui sướng, trái  sắc mặt còn lộ vẻ lạ lùng.
Cố Nguyên nhấc chân định đá  :
"Bảo  chuẩn  xe đạp nam giới ? Còn  mau về nghỉ ngơi, để ngày mai còn dậy sớm  việc?"
Đây là vùng núi non hẻo lánh,  mua chiếc xe đạp cũng  nhờ xe bộ đội đưa  tận nội thành mới  chỗ bán.
Tiểu Cao  một tiếng  hớn hở chạy , quả nhiên   vẫn thích  Đoàn trưởng Tống và Tiểu đoàn trưởng Cố chỉ bảo nghiêm khắc. Cố Nguyên lắc đầu ngao ngán, đúng là chịu hết nổi với   .
Bên trong chậu tắm gỗ, Diệp Mạn Tinh   thấy tiếng bước chân của Tống Văn Cảnh   thì tiếp tục khẽ khàng vờn những cánh hoa hồng, giọng  mềm mại yêu kiều cất lên:
"Anh ba,  thể lấy khăn mặt cho em  ?"
Suýt nữa thì Tống Văn Cảnh  ngã nhào, thầm nghĩ vợ  ở bên trong lâu đến  mà vẫn  lấy khăn mặt ư? Bước chân của   khựng , chỉ "Ừ" một tiếng khàn đặc:
"Ở ?"
Diệp Mạn Tinh thản nhiên chỉ  sợi dây phơi đồ bên ngoài:
"Ở ngay  sợi dây bên ngoài ."
Gà Mái Leo Núi
Tống Văn Cảnh bước   nặng nề, từng bước  vững vàng. Lúc lấy  khăn mặt, đầu ngón tay  nóng ran như  bén lửa.
"Này."
Khi đầu ngón tay ướt sũng của cô vợ nhỏ đến gần, Tống Văn Cảnh  phát hiện cổ họng  ngày càng khàn .
Anh vốn đang  một đốm lửa mạnh mẽ bốc lên trong lòng, định   ngoài  để cô tắm thêm một lát, thì chợt  thấy giọng  mềm nhũn như  xuyên thẳng  đáy lòng của cô vợ nhỏ:
"Anh ba, em mệt quá  mất."
"Vậy,  là tắm nhanh lên một chút?"
Yết hầu của  lăn lăn, đôi mắt sâu thẳm dường như đang dần dần biến sắc. Diệp Mạn Tinh chỉ  đồ lót  cởi , trong giọng  mềm mại còn pha chút hờn dỗi:
"Anh ba,  là  chà lưng cho em ? Hoặc  thì giặt mấy bộ đồ lót  cho em  ?"
Ầm một tiếng.
Giọng  mềm nhũn  lập tức rót thẳng  tim , âm thanh tê dại như thể xuyên qua    lục phủ ngũ tạng. Tống Văn Cảnh đang  ngay bên ngoài chiếc chăn cũ cạnh chậu tắm.
Nhất thời   lên tiếng, một hồi lâu  mới khàn giọng hỏi:
"Vợ ơi, khi đàn ông  một  phụ nữ, cho dù  nhẹ nhàng kìm nén đến mấy,   cũng sẽ  nhịn ."