Khách khứa  mời  lượt kéo đến.
Thế nhưng nhân vật chính của bữa tiệc hôm nay vẫn bặt vô âm tín.
Gà Mái Leo Núi
Trong phòng khách, một giọng  chợt vang lên:
"Thật đúng là  bộ  tịch! Chủ tịch,  cả Chủ tịch Hội Phụ nữ đều  tới cả ,  mà chỉ còn  cô  là  thấy mặt."
Ngay  đó, một giọng khác tiếp lời:
" cô còn  thể  gì  nữa? Dù   chăng nữa,  Đoàn trưởng Tống vẫn một mực chiều chuộng,   còn đồn  đích   lấy cơm, thậm chí còn rửa chân cho cô  nữa  kìa."
Vừa  những lời , các bà vợ trong phòng đều ghen đến đỏ cả mắt.
Đó chính là Đoàn trưởng Tống —  mà xưa nay vẫn luôn hờ hững   tình cảm ngưỡng mộ của bao cô gái. Cớ    hết mực yêu chiều một cô vợ quê mùa, chẳng  tài cán gì như thế chứ?
Chưa dừng ở đó, một  khác  chen  :
"Đoàn trưởng Tống đối xử với cô  thì  thật đấy.   lẽ cô   khinh thường chúng  lắm. Hôm ,  mang đồ ăn đến cho cô ,  mà cô  còn chẳng thèm  mở cửa đón."
"Trời đất ơi, cô  thật ? Sao một   như Đoàn trưởng Tống   lòng một cô vợ như thế chứ?"
Mặc dù  là  , nhưng vấn đề chính là vì  đoàn trưởng Tống vẫn cứ nuông chiều cô  đến thế? Chẳng lẽ    mù  ? Lời  thốt ,  khí trong phòng liền chùng xuống. Chủ tịch hội phụ nữ mặt sạm ,  như đáy nồi:
"Đủ ! Chưa kịp ăn cơm mà các cô   loạn cả lên ."
Thực tình, trong lòng bà cũng chẳng thể nào vui vẻ nổi. Vợ con đến doanh trại là để chăm sóc các  bộ đội, chứ  gì  chuyện  để bộ đội  chăm sóc ngược ?
Thịch thịch thịch.
Vừa đúng lúc , tiếng bước chân  vang lên. Nữ đồng chí  ngoài cửa ngóng tin tức vội vàng chạy , hổn hển báo cáo:
"Đến , đến ! Ôi trời, đoàn trưởng Tống còn... còn bế cô  lên tận tầng  !"
Nghe những lời , tất cả   trong phòng đều nín lặng như tờ. Đã đến muộn thì thôi,  còn để đoàn trưởng Tống đích  bế lên ư?
Cả đám  vốn đang ghen ghét giờ đây  càng  thốt nên lời. Trong lúc ai nấy đều câm như hến,   buột miệng:
"Đó chẳng  là cái điệu bộ của mấy cô nàng tiểu thư con nhà tư sản đấy ư?"
Lời  dứt, cánh cửa    bên ngoài kéo mở. Hai cô gái của đoàn văn công đang  gần đó lập tức trợn tròn mắt kinh ngạc đến mức thất thần!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-301.html.]
Mọi  trong phòng đều tò mò,  hiểu  họ  chẳng  lời nào?
Chẳng ai ngờ , chỉ trong chớp mắt, đoàn trưởng Tống  bế vợ   thẳng .
Cửa  hé mở, đập  mắt   là một gương mặt xinh  hiếm thấy. Bị vẻ  choáng ngợp  tấn công,  ít  cảm thấy như nghẹt thở. Trong khoảnh khắc, cả căn phòng như  điểm dừng. Ngay  đó, những tiếng hít hà thảng thốt liên tục vang lên, ai nấy đều ngẩn  .
Chẳng    đồn rằng cô vợ thôn quê của đoàn trưởng Tống là một kẻ  quê mùa,   xí,  còn vô văn hóa và hèn hạ ư? Về khoản văn hóa thì    rõ, nhưng cái vẻ quê mùa và  xí ...
Ôi trời đất ơi, đứa nào tung tin đồn thất thiệt thế , đúng là  hại c.h.ế.t  mà!
Xấu ư?
Cô gái  mắt sở hữu một gương mặt nhỏ nhắn, non tơ, với ngũ quan tinh xảo tựa như  một họa sĩ tài hoa điểm tô từng nét. Thế nào là "hồ ly tinh" bước  từ trong truyện? Gương mặt  chính là một minh chứng sống động nhất cho họ .
Mặt nhỏ chỉ  lòng bàn tay, nước da mềm mại, trắng ngần đến mức chỉ sợ một làn gió nhẹ thoảng qua cũng  xước. Môi  đào, mắt hạnh, ngũ quan thanh tú, trông hệt như nhụy hoa mới hé trong đóa sen  nở.
Hiển nhiên, đây chính là một gương mặt chuẩn mực của loài hồ ly tinh. Cô  sở hữu vẻ   thể khiến  đấng mày râu say đắm. Thêm  đó, cô còn  đôi mắt to tròn mà bất cứ  phụ nữ nào cũng ao ước, với con ngươi ngây thơ, trong veo và  đẽ. Có lẽ vì đang m.a.n.g t.h.a.i nên gương mặt cô  chút bầu bĩnh, nhưng ánh mắt vẫn trong như nước suối đầu nguồn, tựa dòng trong vắt chảy qua khe núi.
Tất cả những   mặt đều ngây ngất  vẻ  . Không ít  vợ tại đó, dù trong lòng vẫn còn dè chừng, cũng  khỏi thốt lên những tiếng xuýt xoa.
"Trời ơi,  mà...  mà   đến thế ?"
"Ôi,   đang  thấy nàng tiên trong tranh bước   ?"
" là hồ ly tinh, thảo nào  thể mê hoặc đoàn trưởng Tống, khiến   cưng chiều đến ."
Người thốt  lời  ánh mắt đỏ ngầu vì ghen tỵ, song cũng  cách nào chối bỏ  sự thật. Quả thực, Diệp Mạn Tinh  xuất hiện  ngay lập tức khiến vô    xiêu lòng. Không  bao nhiêu đôi đũa, bánh sủi cảo, nhân sủi cảo  rơi lả tả xuống đất.
Giờ đây,  khi định thần , các cô gái của đoàn văn công vốn  đó một mực đòi đến giúp đỡ Chu Gia Gia     ngoắt, trở thành những  hâm mộ đầu tiên của Diệp Mạn Tinh.
Một cô gái lắp bắp chỉ  chiếc ghế bên cạnh, dè dặt :
"Đoàn trưởng... đoàn trưởng Tống, đây là chị dâu ạ? Mời chị  đây cho thoải mái ạ."
Trong mắt họ, cô gái  tựa như tiên nữ giáng trần,  ai nỡ  cô tổn thương, thậm chí  chuyện cũng sợ  lỡ lời quá lớn tiếng.
Thật là...
Họ rõ ràng đến đây để gây chuyện với cô  cơ mà?  là quá sức tưởng tượng!  nghĩ  nghĩ , chẳng  ai trong quân doanh  đồn đại rằng...