Trong đầu suy nghĩ một chút,  đột nhiên nhớ tới  đất trống ngoài sân, hỏi: "Khi nào rảnh rỗi,  sẽ đào mấy cái hố ở khoảnh đất trống ngoài sân cho em, em  trồng cây gì tùy ý."
Cô là một hoa đào tinh, cô thích sống trong một môi trường đầy hoa nở.
Diệp Mạn Tinh trầm tư, đè nén cảm xúc trong lòng: "Trồng hoa đào  ?"
Tống Văn Cảnh thấy cô  ôm chậu hoa đào đến,  thương  buồn : "Sao em  thích hoa đào đến ?"
Đột nhiên  nhớ tới đêm tân hôn đó. Anh như thể lạc  rừng đào, những cánh hoa e ấp nở bung   ,  cảm thấy nhiệt độ   tăng lên  nhiều.
Tống Văn Cảnh   cái bụng bầu  lớn của cô, đè nén  suy nghĩ miên man. Anh sợ sẽ  cô đau.
"Vậy thì ngày mai,  sẽ đến nông trường và mua cho em mấy loại hoa giống."
Diệp Mạn Tinh hai mắt sáng lên: "Cảm ơn ."
Tống Văn Cảnh  ánh mắt long lanh của cô, lòng  như  lửa đốt. Lòng  như  còn là của riêng , chỉ  lập tức mang hết thảy các loài hoa về tặng cô.
Lúc hai   ngủ thì  gần bốn giờ sáng. Ngày mai Tống Văn Cảnh còn  trả  bản báo cáo giả, nên   nhiều thời gian thủ thỉ cùng vợ.
Cuối cùng,  chỉ  kiềm chế  cô và : "Vợ ơi, ngủ thôi."
Sau đó  cũng thật sự chìm  giấc ngủ. Chẳng bao lâu ,   chìm  giấc ngủ với tiếng thở đều đều.
Cảm giác  khá mới mẻ. Trước đây mỗi  cô tỉnh ,  đều  rời , chiếc giường lúc đó lạnh ngắt.
Hơi thở nóng bỏng của  đàn ông như một lò lửa nhỏ, từng luồng khí nóng ấp   cô. Diệp Mạn Tinh mơ hồ cảm nhận  sức sống của vạn vật trong  gian riêng của . Nhờ sức mạnh tinh thần, cô  thể thấy rõ mồn một những trái đào hồng căng mọng  cành, còn vương những giọt sương trong vắt. Cô  kìm  mà nuốt khan một tiếng.
Cô thực sự thèm thuồng vị đào mát lành đến lạ... Liệu đêm nay cô  thể mở  gian để nếm thử  đây?
Gà Mái Leo Núi
Tâm trí Diệp Mạn Tinh vì khao khát  gian mà trở nên xao động, chẳng còn chút buồn ngủ nào.
"Anh ba?"
Đầu tiên cô thử gọi khẽ "Anh ba", nhưng   đáp lời, Diệp Mạn Tinh thầm vui trong bụng.
Bấy lâu nay,  đàn ông  vẫn luôn lạnh lùng. Kể từ khi hai  thẳng thắn  chuyện và giao hẹn rằng cô sẽ ly hôn nếu tình cảm  còn mặn nồng, họ ở bên  càng thêm dè dặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-285.html.]
Dù cô đôi lúc chủ động trêu chọc như một tiểu yêu tinh nghịch ngợm,  vẫn luôn cố gắng kiềm chế bản  và né tránh.
Cô vẫn là một hoa đào tinh ngây ngô, nào  hiểu  khi  phàm giữ  cách thì sẽ như thế nào, cớ   bảo cô  hòa nhập  cuộc sống của  cơ chứ?
Làm  mà   thể sống chung, còn cùng   một chiếc giường như thế ?
Khác biệt duy nhất là  giường  hai tấm chăn riêng biệt, chỉ dùng để đắp cho mỗi .
Chắc hẳn là vì những quả đào  quá đỗi hấp dẫn, cô khẽ xoay , vươn tay chạm  cánh tay  ,  đến gương mặt,  đó là vòng tay ôm lấy ...
Khi  ấm từ cơ thể  truyền qua,  gian trong tâm trí cô  đang chậm rãi hé mở.
Nàng đào tinh bé nhỏ mở to đôi mắt, mừng rỡ đến ngây : Quả nhiên, cứ tiếp xúc  thể thì  gian sẽ tự mở  ?
Toàn bộ tâm trí và tinh thần cô đều đắm chìm trong  gian riêng của , một khe hở nhỏ bé đang dần dần mở rộng.
Những trái đào quyến rũ mời gọi dường như đang mê hoặc cô, khiến cô chẳng hề  . Nhiệt độ cơ thể  đàn ông đang  trong vòng tay cô dần tăng lên, nóng như nước đang réo sôi, từ từ trở nên hừng hực như thiêu như đốt...
Dù vẫn còn mặc quần áo, khi cô ôm chặt lấy Tống Văn Cảnh,  gian trong cô dần dần ngừng mở rộng,  còn một khe hở nào nới  thêm nữa. Diệp Mạn Tinh  nhịn  khẽ gọi: "Anh ba?"
Dù là tiểu yêu tinh, cô cũng  thể cứ mãi chủ động như thế  ? Để tránh thêm phần lúng túng, cô nghĩ  nên mau chóng mở  gian   . Như  sẽ  cần  quấn quýt bên Tống Văn Cảnh mãi nữa.
"Xem  vẫn  đủ."
Dù Diệp Mạn Tinh  trợn mắt trừng trừng đến mấy, cô vẫn chỉ cảm nhận  mùi đào thơm lừng đang lan tỏa, hấp dẫn đến nỗi cô chỉ  lao ngay   gian mà thỏa sức vẫy vùng. Cô nghiến chặt răng chịu đựng.
Thật sự  tốn  nhiều sức lực, cô mới gỡ  hàng cúc áo khoác ngoài  cởi chiếc áo lót bên trong của  .
Sau một hồi do dự, cuối cùng cô vẫn đưa tay gỡ từng khuy áo lót của Tống Văn Cảnh.
Diệp Mạn Tinh  hề   nhiệt độ xung quanh đang dần cao lên, thậm chí  khí trong phòng cũng như đang sục sôi.
Cuối cùng cô  dồn sức, dùng đôi tay trắng nõn của  mà bế bổng  lên...
Nếu   đang mang thai,  lẽ cô  nhận  động tác của  quá đỗi dễ dàng.  mà... vì đang mang thai, năng lực phán đoán của cô giảm sút, ngay cả ý  giữ  cách với Tống Văn Cảnh cũng tan biến mất.
Cô  bế bổng  lên, một đôi mắt đen láy rực cháy như ngọn lửa bỗng chốc mở . Ngay  đó,  thể cô    đàn ông  lật ngược thế cờ, đổi  vị trí chỉ trong chớp mắt.