Như thêm hai nhát sét giáng xuống Trần Kiều Kiều, cô  chỉ thấy đầu đau như búa bổ, cái cô  quả thực quá quái chiêu.
Ý là cô  cố ý giả vờ ư? Hai đứa nhỏ lên bảy thì    thể đụng đến mức    la toáng lên ?
Còn  mời cô   ăn cơm, ăn cơm gì cơ chứ? Chẳng lẽ là bữa cơm  tình  mắt hai họ ?
Đầu Trần Kiều Kiều  cuồng từng cơn. Máu dồn lên não suýt chút nữa khiến cô  tức đến nổ đom đóm mắt, đành  nghiến răng bịt mũi đáp lời: "Cảm... Cảm ơn chị dâu,   mới ăn xong , chúc  ba và chị dâu tân hôn vui vẻ..."
Mấy chữ "sớm sinh quý tử" cứ nghẹn  trong cổ họng cô ,  tài nào thốt  .
Trần Kiều Kiều chỉ   "Chúc cô gặp tai ương bất ngờ", nhưng dù  cũng là phụ nữ với , mặc dù cô   Diệp Mạn Tinh c.h.ế.t sớm, cũng   nguyền rủa  khác  khó sinh mà mất mạng.
Dù  sinh nở của phụ nữ chính là một    cửa tử, lương tâm hiếm hoi còn sót  của cô  cũng  dám thốt  những lời độc địa đến thế.
Trong đầu cô  chậm rãi hồi tưởng  cảnh tượng  , hình như Văn Cảnh  gọi một  phụ nữ là "", tim đập thình thịch, Trần Kiều Kiều liền hỏi: "Vừa , đó là  của chị dâu ?"
Diệp Mạn Tinh thấy  kỳ lạ, cô nhận  Trần Kiều Kiều chẳng hiểu nghĩ ngợi điều gì,  hỏi đến  cô thì sắc mặt  trở nên trắng bệch: " ."
Sau đó cô  thấy Trần Kiều Kiều lập tức lui một bước, với vẻ mặt như  đả kích lớn. Mặc dù hoa đào tinh luôn giỏi lĩnh hội cảm xúc của con , nhưng cũng   phụ nữ   cho ngẩn .
Bởi vì cảm xúc của Trần Kiều Kiều  phức tạp, đủ loại cảm giác khó chịu, chua xót và đau khổ cứ ập đến cô.
Theo bản năng Diệp Mạn Tinh  ưa, nên tránh Trần Kiều Kiều  xa một chút. Tống Văn Cảnh thấy vợ  thoải mái, vội vàng hỏi: "Em thấy khó chịu ư?"
Diệp Mạn Tinh vốn là hoa đào tinh,  giỏi dùng mưu mẹo, bình thường đều thích thẳng thắn chơi bài ngửa.
Vì  ngón tay trắng mịn như sứ của Diệp Mạn Tinh chỉ  Trần Kiều Kiều, giọng nhỏ nhẹ như : "Chắc là cô  thấy  khỏe."
Trần Kiều Kiều tức giận đến mức m.á.u dồn lên não.
Lần đầu tiên Tống Văn Cảnh  nhịn , khóe miệng nhếch lên, nở một nụ .
Anh nhận  rằng cô vợ nhỏ của  cũng  lúc tinh ranh lạ thường, mà xem, Trần Kiều Kiều   chọc tức đến độ nào  ? Hơn nữa khi  cúi đầu ,  nhận  cô đang suy tư thật sự.
"Tinh Tinh."
"Văn Cảnh, mau tới giúp  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-275.html.]
Đoạn đối thoại đang lưng chừng thì  hai giọng  vang lên, phá vỡ sự ngượng ngùng. Mấy    , thì  là cha  Tống  tới nơi. Vừa thấy mặt  chồng, Diệp Mạn Tinh mừng rỡ khôn xiết.
Ánh mắt cô bừng sáng, chỉ vài bước chân  sải nhanh tới, suýt nữa khiến  chồng giật : "Con  chậm thôi."
Mẹ Tống vội ném đồ đang vác  lưng cho con trai,  vẫy tay chào . Thì  cha Tống cũng xách theo một túi lớn. Diệp Mạn Tinh  buồn   xúc động: "Mẹ ơi, cha  mang theo gì mà nhiều thế ạ?"
"Mang đồ ăn cho con đấy!"
Mẹ Tống  vui vẻ, nhưng nghĩ đến việc con dâu  chạy  ngoài, bà  lo sốt vó. Con trai thì đành chịu, nhưng con dâu  thì khác, bà  nhớ đến lá thư .
Nắm tay con dâu,  Tống chỉ kịp dặn dò một câu: "Tinh Tinh ,   mà chịu ấm ức gì thì  nhớ là trong nhà còn   đây. Nhà   tách hộ khẩu ,   con  về cũng chẳng ai dám  gì con nữa , đừng  lung tung một  nữa nhé."
"Tách... tách hộ khẩu  ạ?" Giọng  ngọt ngào của Diệp Mạn Tinh khiến  Tống mềm lòng.
Nhìn đôi mắt ngập nước của cô, bao nhiêu giận hờn trong lòng bà cũng tan biến.
Gà Mái Leo Núi
"Không tách thì   chứ?"
Mẹ Tống đối với con dâu  đau lòng,  xót xa,  thiên vị  mặt. Suốt đường   trong, bà còn mắng con trai một trận tơi bời,  nó  gì mà để con dâu  bỏ  ngoài.
Nói xong, bà mới chợt nhận  vẫn còn   ngoài ở đây, liền ngậm miệng   nữa.
Mẹ Tống  thấy Trần Kiều Kiều, ban đầu khá ngạc nhiên,  đó nghi hoặc hỏi: "Kiều Kiều đấy , con cũng ở đây ? Sao  thấy mấy đứa nhỏ nhà con? Chỉ  một  con ở đây thôi ?"
Trần Kiều Kiều  , đáy lòng quặn đau. Cô  vốn đinh ninh rằng mối quan hệ giữa Diệp Mạn Tinh và  chồng chắc chắn  , vì cô   nhà  đẻ liên lụy.
Nào ngờ,  gặp mặt, cô   phát hiện dì đối xử với Diệp Mạn Tinh còn  hơn cả con gái ruột của .
So với  chồng của Trần Kiều Kiều, cô  cảm thấy cả   đắng chát như ăn  khổ qua. Nếu như... Nếu như năm xưa cô  gả cho thanh mai trúc mã, thì một   chồng hiền dịu như thế  chính là của cô  .
Cơn gió thoảng qua, Trần Kiều Kiều cũng  rõ vì    , chỉ cảm thấy đau lòng mà bật  nức nở.
"Lần  Tinh Tinh  con ly hôn? Con ly hôn  ?"
Mẹ Tống thấy cô  cúi gằm mặt, cuối cùng cũng  chút  đành lòng. Bà  hỏi thêm nữa, chỉ dặn cô  về nhà sớm một chút, phụ nữ ở bên ngoài một    an .