Chẳng qua là hướng ngã  trùng với phía Văn Cảnh mà thôi. Ngàn vạn  Thẩm Tú Lệ cũng  ngờ rằng...
Trong tích tắc, Văn Cảnh  tránh sang một bên. Cô gái  thế là ngã nhào xuống đất, gương mặt nhăn nhó vì đau... Thẩm Tú Lệ cũng  ngờ rằng em rể   quyết đoán đến thế.
Bỗng nhiên chị  phá lên  ha hả: "Em dâu , phen  em  thể yên tâm  nhé."
Diệp Mạn Tinh ngây  trong giây lát.
Chỉ  Triệu Chiêu Hoa là  vang: "Em dâu , em cứ yên tâm . Tuy rằng  thầm thương trộm nhớ Văn Cảnh  ít, nhưng   luôn giữ  cách rõ ràng với các đồng chí nữ, tuyệt đối  bao giờ lăng nhăng ."
Triệu Chiêu Hoa toát mồ hôi hột  cho bạn , nhất thời    gì. Em dâu  cứ  chôn chân ở đây ngó chừng, khiến   cũng  tiện đến nhắc nhở bạn hiền.
Mãi đến giờ phút , nỗi căng thẳng trong lòng   mới    trút bỏ.
"Anh hai, chị dâu!" Khi hai  vẫn đang trò chuyện, Tống Văn Cảnh  sải bước  tới. Anh thấy họ  đây, cũng chẳng lấy  lạ.
Vẫn là Triệu Chiêu Hoa nháy mắt  hiệu cho : "Nếu  còn  mau qua đây,  e là em dâu sẽ 'cao chạy xa bay' mất đó!"
Triệu Chiêu Hoa vốn là   tính cách phóng khoáng, câu    là bông đùa,  ngầm nhắc nhở bạn    dỗ dành vợ.
Tống Văn Cảnh cúi đầu  Diệp Mạn Tinh. Đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng lướt qua cô, thuận tay đưa chai nước ngọt cho cô: "Cô    một  chuyện cần thưa với ."
"Giữa bọn    gì cả." Giọng Tống Văn Cảnh, vốn lạnh lùng sắc bén, giờ  dịu dàng hơn hẳn. Anh  khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn như thường lệ của vợ,  thấy chút ghen tuông nào, đáy lòng chợt thấy chua xót. Cô vợ nhỏ  của , xem , vẫn  thực lòng yêu .
Cũng may thời gian còn dài,  tin  vẫn còn nhiều cơ hội để dần dần  đổi thái độ  của cô. Sở dĩ  nán  bên Trần Kiều Kiều là vì  lờ mờ nhận  cô  hình như  chút ít về tình hình của vợ . Vì chuyện của Diệp Mạn Tinh nên  mới chần chừ thêm một lát.
Ngược , Trần Kiều Kiều cũng   điều gì mập mờ với . Cô  chỉ than rằng thanh niên trí thức  đối xử  ,  ly hôn,  hỏi   thể giới thiệu đối tượng trong quân đội cho   . Về phần chuyện trượt chân ngã, đương nhiên   thể để đồng chí nữ chạm   , đó là phản ứng bản năng của . Vả ,  cũng chẳng  gây phiền toái cho bản , nên tự nhiên là  né tránh thôi.
"Ừm, chỉ là em đang thắc mắc, hai  xa lạ như , tương lai  cô    thể lấy    thế?" Khi     lưng , Tống Văn Cảnh bất chợt  thấy tiếng cô vợ nhỏ lí nhí  thầm bên tai.
Cũng may Tống Văn Cảnh   cô chọc cho tức đến bật ngửa. Người vốn luôn  để lộ cảm xúc  ngoài như  chợt dừng , nhân lúc  ai phía  để ý, đưa tay khẽ nhéo lòng bàn tay vợ: "Vợ , chúng  sắp đăng ký kết hôn , những lời đó  thể    lúc   ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-270.html.]
Nghe thấy tiếng "ừ" khẽ của vợ, con ngươi sâu hoắm lạnh lùng  thoáng dừng , chỉ cảm thấy trái tim  đập rộn ràng hơn.
Mười giờ sáng, Diệp Mạn Tinh và Tống Văn Cảnh đến tiệm chụp ảnh quốc doanh để chụp ảnh cưới.
Ông chủ tiệm mập mạp như tượng Phật Di Lặc. Đầu những năm ,  gầy gò là chuyện thường tình, nhưng  mập mạp thì đúng là của hiếm.
Vừa   : hoặc là gia đình khá giả, hoặc là nơi  ăn phát đạt, kiếm tiền  khó khăn gì.
Gà Mái Leo Núi
Sau khi hỏi dò,   cửa hiệu của ông  còn  dịch vụ chụp ảnh màu,   thể cho thuê trang phục nữa thì  vì  ông   béo  như  .
Thảo nào mà ông chủ  kiếm chác  đến thế!
Ông chủ  thấy  tấm tắc khen ngợi hai : "Ôi, hai đồng chí trông thật ngời ngời khí chất, đến chụp ảnh cưới ? Nhìn hai  xứng đôi  !"
Khi Tống Văn Cảnh bước , khuôn mặt tuấn tú của   biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào, nhưng  những lời khen của ông chủ,   nở một nụ  hiếm thấy.
Diệp Mạn Tinh  chằm chằm trái đào màu hồng  tai Tống Văn Cảnh, quả nhiên khi  vui vẻ, nó sẽ dần chuyển sang sắc đỏ tươi.
Quả thật là  thú vị.
Diệp Mạn Tinh còn  kịp mở lời, bên tai  vang lên giọng  trầm thấp của Tống Văn Cảnh: "Vâng, chụp ảnh cưới. Có thể lấy ảnh ngay lập tức  ? Chúng  đang  chút việc gấp."
"Được chứ,  chứ, nhưng sẽ  tính tiền rửa ảnh gấp đôi đấy ạ." Ông chủ .
Vội  lấy giấy chứng nhận đăng ký kết hôn đây mà, ông chủ mập mạp hiểu ngay. Ông   dáng vẻ xinh  của cặp đôi, lòng   chụp ảnh cưới cho họ  treo ở trong tiệm, như  chỉ tiêu cuối năm của ông  chắc chắn sẽ đạt  mỹ mãn.
Kết quả, ngay khi ông  bày tỏ ý định ,   từ chối  chút do dự: "Ảnh của chúng   thể dán ở tiệm ."
Thân phận của Tống Văn Cảnh đặc thù,    thể để ảnh chụp của  tùy ý xuất hiện ở bên ngoài ? Không chỉ gây hại cho , mà còn liên lụy cả ông chủ tiệm nữa.