Triệu Chiêu Hoa húp sùm sụp, chớp mắt  xử lý xong một bát mì thịt băm đầy ắp. Thấy cô em dâu  vẻ hào phóng như ,   ngạc nhiên lắm,  xòa : "Ấy, em dâu ,  thấy em trông thì nhỏ nhắn yếu đuối  mà tính tình  y như thằng Văn Cảnh nhà em, cũng rộng rãi phóng khoáng thế. Được thôi,  thì  xin thêm một bát nữa nhé."
Dứt lời,   liền  gọi thêm một bát nữa, chớp mắt    húp sùm sụp ăn sạch.
Diệp Mạn Tinh vẫn  tươi rói, mời   cứ tự nhiên dùng bữa.
Sáu đồng một bát mì thịt băm, cái giá  với cô chẳng đáng là bao. Cô  lặn lội từ tận phương Nam xa xôi  đến phương Bắc  để tìm , giờ  may mắn cứu  cả . Chuyện mời   ăn bát mì , đừng  là sáu đồng,  đắt gấp mấy cô cũng sẵn lòng chi trả.
Thực , ở thời buổi , tuy còn thiếu thốn đủ đường, cơm  đủ no, áo  đủ ấm, nhưng cũng  một điểm đặc biệt,  là đồng tiền  bền giá.
Quán cơm quốc doanh  vốn nổi tiếng về khoản hào phóng, bát mì thịt băm lúc nào cũng đầy ắp. Chẳng mấy ai   gọi thêm đồ ăn bao giờ.
 Diệp Mạn Tinh, với tướng mạo xinh ,  thêm cái tính rộng rãi, khéo léo,  hề so đo, quả thực  khiến   ghi nhớ sâu sắc trong lòng.
Tống Văn Cảnh xuất sắc đến nhường nào,    suốt chặng đường dài  đều  tận mắt chứng kiến.
Còn về cô vợ Diệp Mạn Tinh của  , ấn tượng ban đầu của   là cô trông xinh  nhưng   vẻ nũng nịu, yếu đuối, ai nấy đều lo rằng cô sẽ chẳng   việc gì nên hồn.
Vậy mà chỉ qua bữa cơm đơn giản , ấn tượng của   về cô   đổi một trời một vực,  hơn hẳn.
Gà Mái Leo Núi
Chị dâu cả Thẩm Tú Lệ thấy  thì  xót của  lo em chồng  đủ tiền trang trải.   chị  nghĩ,     quản ngại đường sá xa xôi, vất vả  đón cả nhà họ như ...
...Thế thì  ăn bao nhiêu cũng chẳng gọi là quá đáng. Chị lén đá nhẹ  chân chồng một cái,  nhỏ giọng bàn tính, đến lúc đó sẽ đưa cho cô em dâu một ít tiền lương coi như quà mừng.
Anh cả Diệp Bác An trong lòng thầm nghĩ: Chuyện đó còn cần em   ? Đến lúc , ít nhất  cũng sẽ dành hơn một nửa tiền lương của  cho em gái.
Diệp Mạn Tinh nào    cả và chị dâu đang âm thầm bàn tính chuyện  cho .
Triệu Chiêu Hoa  khi ăn xong, thấy bạn  vẫn   , bèn  dậy  sẽ  ngoài xem thử một lát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-268.html.]
Diệp Mạn Tinh cũng   ngoài hít thở chút khí trời, tất nhiên liền  theo  .
Chị dâu cả Thẩm Tú Lệ   yên tâm để cô em chồng   ngoài một  như thế. Chị vội vàng húp nốt bát mì thịt băm,  bảo: "Em ơi, chị  cùng em."
Thẩm Tú Lệ  dậy   chậm chân, lúc  khỏi quán cơm quốc doanh thì  hai hàng  đang xếp hàng dài dằng dặc chặn , thành thử chị  ngoài chậm hơn một chút. Loanh quanh một hồi vẫn  thấy cô em dâu  nữa.
Dưới tán cây hoa quế xum xuê bên ngoài quán cơm quốc doanh, Triệu Chiêu Hoa   thấy bóng dáng bạn  ở phía đối diện, chợt  thấy một tiếng gọi: "Anh hai Triệu!"
Triệu Chiêu Hoa,  đàn ông xưa nay vốn gan , cũng  khỏi toát mồ hôi lạnh  lưng. Triệu Chiêu Hoa định bụng chắn tầm mắt cô em dâu khỏi cảnh tượng phía đối diện, nhưng  thấy cô vẫn   với vẻ mặt bình thản. Giọng cô mềm mại dịu dàng,  mà thấy tội nghiệp: "Anh hai sợ em  sang phía bên  ? Không  , em chẳng ngại những chuyện   ạ."
"Cô gái  tên là Trần Kiều Kiều, là bạn thanh mai trúc mã lớn lên cùng thằng Văn Cảnh nhà . Bọn họ chỉ  chuyện xã giao vài câu thôi chứ chẳng  gì cả ."
Triệu Chiêu Hoa thực sự toát mồ hôi hột vì  bạn  của . Anh  định mở miệng giải thích, nhưng  chẳng   thanh minh chuyện  như thế nào.
Cái   tính là "bắt quả tang"  nhỉ?
Thôi thôi, đây chỉ là tình cờ gặp mặt nên  dăm ba câu thôi mà.
Triệu Chiêu Hoa  kịp soạn lời biện minh trong đầu, chợt  giọng cô em dâu mềm mại, dễ  : "Cô  còn từng đến tận nhà  chồng,  với bà  rằng em  thể  con."
Triệu Chiêu Hoa bỗng nhiên   một tin tức động trời.
Trong bụng Tống Văn Cảnh thầm nghĩ, Trần Kiều Kiều  xem  chẳng khôn ngoan gì mấy. Chẳng  cô em dâu đang m.a.n.g t.h.a.i đôi đó ?
Triệu Chiêu Hoa thấy bạn  lo sốt vó, vội vàng giải thích: "Em dâu , chắc hẳn Văn Cảnh  điều hệ trọng cần hỏi.  thừa hiểu   luôn giữ  cách với phái nữ, hiếm  bóng hồng nào  thể đến gần  ." Dù Triệu Chiêu Hoa lúc  dường như  thể  rõ hơn,   chuyển sang một chủ đề khác: "Em dâu , đôi khi chúng   thể chỉ  bằng mắt, mà  dùng trái tim để cảm nhận."
Đôi mắt phượng của Diệp Mạn Tinh chợt lay động,    Triệu Chiêu Hoa, trong veo như thể giọt sương đọng. Nếu như   bản    trải qua nhiều trận chiến, Triệu Chiêu Hoa ắt hẳn sẽ  ý nghĩ  nỡ phá hỏng nụ   gương mặt xinh  đến nao lòng của cô gái . Không chút tà tâm, chỉ đơn thuần là  trân trọng cái , như   vẫn nâng niu một đóa hoa tươi. Chẳng trách   em chí cốt của  vốn chẳng  mắt bất cứ ai, nay  cứ  cô em dâu  nắm gọn trong lòng bàn tay.  là một cô gái đáng yêu!