Cô là đào hoa tinh,   thể giở trò lươn lẹo , đương nhiên    cùng  vui vẻ.
Cô phát hiện  , Long Ngạo Thiên, tựa hồ  thể chống  cốt truyện. Anh cũng  thông minh, chắc sẽ   nhận nuôi những đứa trẻ đó chứ?
Tựa như đang vất vả khống chế thứ gì đó, Tống Văn Cảnh thật lâu  cũng   phản ứng gì. Ngay lúc Diệp Mạn Tinh định buông  , cô mới   tiếng  đặc biệt trầm ấm của : "Anh  xin ."
Nói  lời  xong, Diệp Mạn Tinh kinh ngạc khi phát hiện giọng  của  dịu dàng như nước: "Em  xem, khi nào thì Trần Kiều Kiều sẽ gả cho ?"
Diệp Mạn Tinh cảm thấy  mệt mỏi, cô ngáp một cái. Cô cảm thấy chuyện  mật đêm nay  lẽ sẽ  dang dở, nhưng vẫn trả lời: "Có lẽ là  khi em sinh  cặp song sinh và qua đời  chừng ba năm."
Cô nghĩ rằng những  ở thời đại   khi  xong cốt truyện như  sẽ cảm thấy quá vô lý.
Kết quả Diệp Mạn Tinh ngạc nhiên khi phát hiện   thực sự nghiêm túc lấy  một cuốn sổ và ghi chép  đó.
"Ôi trời," Diệp Mạn Tinh trong lòng thầm kinh ngạc, "Chẳng lẽ các nam chính đều nghiêm túc đến thế ư? Ngay cả Long Ngạo Thiên cũng  ?"
Thật lâu , cô còn    : "Đừng sợ, em sẽ  c.h.ế.t."
Anh   nhiều nữa, cũng  phân tích những nguy hiểm trong giấc mơ của cô. Anh cũng chẳng an ủi cô lấy một lời. Anh chỉ  lời  bằng một giọng  chắc nịch, đầy sức nặng.
Hừm.
Giọng  hình như còn  thêm một chút ấm áp. Cô  định tìm cách xích  gần ,   mà rốt cuộc  là cô đa tâm .
Tiếng "xoạch" một tiếng, Tống Văn Cảnh đắp chăn bông cho cô, giọng  dịu dàng mà vang lên: "Ngủ ." Nhờ , Diệp Mạn Tinh   một đêm say giấc nồng, ngủ   trời đất là gì.
Tống Văn Cảnh vẫn chăm chú  vợ   giường bệnh, thức trắng cả đêm. Mãi cho đến khi trời tờ mờ sáng,  mới ghé  mép giường chợp mắt  một lát. Mặt trời  lên,   vội vã  ngoài, lo chuẩn  bữa sáng tươm tất cho vợ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-258.html.]
Tiện thể,  còn mua thêm phần cho  hai của vợ, cho cả Triệu Chiêu Hoa và hai chiến sĩ  cùng. Vừa bước  cửa,   bắt gặp Triệu Chiêu Hoa đang chạy bộ buổi sáng.
Triệu Chiêu Hoa  thấy  bạn  của  thì giật  kinh ngạc, suýt chút nữa  đưa tay đ.á.n.h nhẹ  vai : "Sao mắt   đỏ bừng thế ? Bệnh tình  càng trầm trọng hơn  ?" Không  là  tìm  vợ  ?    cảm thấy khí tức quanh  Tống Văn Cảnh ngày càng thêm lạnh lẽo, còn nặng nề hơn cả lúc   phát bệnh  . "Em dâu  ly hôn ? Không  hai   thỏa thuận xong xuôi  ?"
Tống Văn Cảnh khựng , đôi mắt thâm trầm  Triệu Chiêu Hoa một lúc,  đó mới chậm rãi lên tiếng: "Anh hai, về   lẽ   phiền  nhiều hơn." Anh sẽ  thường xuyên  ngoài  nhiệm vụ,   lo lắng về sự an  của vợ khi cô ở trong quân đội.  ở bên ngoài,  thật sự  thể yên lòng chút nào.
Dừng  một chút, giọng  của Tống Văn Cảnh  vẻ nghiêm trọng hơn: "Anh hai,  lẽ tháng Giêng năm  vợ  sẽ sinh con, khi đó,   nhờ  chăm sóc và bảo vệ vợ  mấy tháng,  , ít nhất  nửa năm."
"Khi  còn ở đây thì  phiền đến , nhưng lúc    nhiệm vụ   mặt thì thật sự cần  giúp đỡ." Ban đầu Triệu Chiêu Hoa còn tưởng  chuyện gì đại sự, nhưng khi  bạn   chuyện nghiêm túc như ,   chỉ  bật : "Có  hai ở đây ,  cứ yên tâm mà  công tác ."
" thật   cũng nên  chữa trị sớm ,  cảm giác     giống như  phát bệnh  ." Loại bệnh  vẫn  dựa  bản   là chính,  ngoài  sốt ruột cũng chẳng ích gì.
Tống Văn Cảnh chợt nhớ tới cảnh vợ   từng lên án ,   nuôi dưỡng con của  khác, nuôi đến mức tiền đồ rộng mở, còn con ruột của  thì  khổ sở, vợ thì đoản mệnh. Cơ bắp  lưng  bỗng căng thẳng , mãi lâu  mới khẽ "ừ" một tiếng.
Đôi mắt đen nhánh của Tống Văn Cảnh  nheo ,   ngừng cố kìm nén những cảm xúc đang hỗn loạn trong lòng.
Diệp Mạn Tinh tỉnh dậy thì bữa sáng   chuẩn    đấy. Cô đưa mắt  Tống Văn Cảnh, thấy   bình tĩnh, xem  những chuyện cô  tối qua coi như  từng xảy   ? Con  Tống Văn Cảnh quả nhiên  đơn giản.
Cô gái vui vẻ uống sữa đậu nành, đây là  đầu tiên cô  thưởng thức món sữa đậu nành và bánh quẩy lừng danh,   Tống Văn Cảnh lấy từ   nữa?
Cô còn đang ăn uống dở, Tống Văn Cảnh  thông báo rằng phòng ở  chuẩn  xong xuôi, họ sẽ ở  đây thêm đêm nay. Chờ các đồng chí ở Cục Công an lấy lời khai xong, ngày mai sẽ  đón  trai và chị dâu cô.
Diệp Mạn Tinh nhớ tới  hai của  vẫn còn  thương, nếu  dưỡng bệnh mấy ngày thì  lẽ  thể  xa . Đôi mắt xinh  của cô  Tống Văn Cảnh, nghiêm túc  lời cảm ơn: "Cảm ơn , Tam ca."
Gà Mái Leo Núi
Dừng  một chút, cô   tiếp: "Tam ca, em  cùng  nhé. Nhỡ  bên   yêu cầu  nhà  mặt  chứng thì ?"