Thế , ngay  đó, cô     còn chút nghi ngờ nào.
Khi  tới chỗ ngoặt của hoa viên, Trần Kiều Kiều trợn tròn mắt, kinh ngạc  thấy một bóng hình quen thuộc, ngờ    một đám đông vây quanh đưa tiễn lên xe con.
Cô gái , bụng  nhô cao, làn da trắng như tuyết, gương mặt  như tranh vẽ, ngũ quan thanh tú,   Diệp Mạn Tinh thì còn là ai  nữa?
A!
Trần Kiều Kiều kinh ngạc đến nỗi mắt trợn trừng, khó lòng tin nổi  cảnh tượng  mắt. Cô thất thanh hỏi: “Người đó là ai ?”
Viên cảnh vệ  đầu  thấy cô  vẫn còn  đó, nét mặt vui vẻ trả lời: "À, đó là đồng chí Diệp, cô   mang linh chi ngàn năm tới cứu sống vị lãnh đạo tỉnh ."
Trần Kiều Kiều đau thấu tim gan,  nghi hoặc hỏi: "Làm   thể?"
Trần Kiều Kiều với thần sắc đờ đẫn: "...Thời buổi  tìm   linh chi ngàn năm cơ chứ?"
Viên cảnh vệ  cũng chẳng để ý tới cô , chỉ khách sáo cho    con trai nhà họ Lưu sẽ chủ động liên hệ,  lịch sự mời cô  rời .
Trần Kiều Kiều chỉ cảm thấy như  dội một gáo nước lạnh  mặt, cả trái tim đau như d.a.o cứa, cô   thể tin !
Trần Kiều Kiều nghiến răng, lẩm bẩm: "Diệp Mạn Tinh!"
Nghiến răng nghiến lợi, Trần Kiều Kiều bỗng nhiên nhớ tới một vụ án mạng ở kiếp ,   hại hình như họ Diệp, mà hình như  là  hai Diệp của Diệp Mạn Tinh?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-243.html.]
Gà Mái Leo Núi
Trần Kiều Kiều bỗng nhiên khấp khởi mừng thầm khi  khác gặp họa. Diệp Mạn Tinh  ở đây,   hai của cô   ở đây ? Cô  đầy mong chờ. Đây đúng là cơ hội trời cho, thật dễ dàng  !
Kỳ nghỉ  trôi qua nửa tháng, trong suốt mười ngày , chẳng những  tìm thấy , mà ngay cả một bóng dáng cũng bặt vô âm tín.
Triệu Chiêu Hoa  khổ  sắc mặt  bạn  ngày càng sa sầm, nét tiều tụy  ánh đêm càng thêm rõ rệt. Anh  : "Từ ngày  em dâu, vận may của  cứ như mất hết  ."
Trước , mỗi khi bọn họ  ngoài  nhiệm vụ, giữa lúc hiểm nguy nhất trong rừng sâu,  bạn   của họ cứ tùy tiện chọn một con đường là thoát  nạn.
Lại một  khác  biển, khi bọn họ ngỡ rằng sẽ  bỏ mạng tại đây, Tống Văn Cảnh cũng nhất quyết  theo một phương hướng. Cứ thế lênh đênh mãi, cuối cùng thật may mắn gặp  ngư dân vớt lên bờ, mạng sống nhờ đó mà  cứu thoát.
Triệu Chiêu Hoa  chút bất đắc dĩ : "...Vận may của  chỉ dùng để thoát hiểm trong gang tấc thôi ?"
Anh   dứt lời, vẻ mặt tuấn tú của Tống Văn Cảnh  càng thêm đăm chiêu.
Bọn họ  tìm kiếm suốt mười ngày ròng rã  đường, kết quả là hết thảy các trạm kiểm soát ở thủ đô đều   rà soát, nhưng cuối cùng chỉ Cục Công an gần Bắc Thành   chút manh mối về vợ , còn  thì vẫn bặt vô âm tín?
Sau đó, bọn họ  truy lùng dấu vết của bọn tội phạm bỏ trốn,  tìm kiếm tin tức của vợ con, cứ thế suốt dọc đường, hiện  tới gần Hạ Thành.
Cục Công an Hạ Thành  gọi điện báo tin  phát hiện dấu vết của Viên Cương và đồng bọn đào tẩu. Hiện tại, các đồng chí từ Cục Công an Vân Thành, Bắc Thành, Hạ Thành cùng với Triệu Chiêu Hoa và Tống Văn Cảnh  tập hợp , phối hợp hành động để truy bắt tội phạm tại Hạ Thành.
Triệu Chiêu Hoa vỗ vai bạn  bằng bàn tay mũm mĩm: "Thôi, đây cũng coi như một tin . Có vẻ như em dâu  bảo vệ  chu đáo, ít nhất là những  chúng  dò tìm dấu vết đều chẳng thu  gì."