Ý của  trai là bảo cô vô phép tắc,   nề nếp gì ? Tống Văn Thư tủi    òa. Cô  kịp  gì thêm thì  trai  cầm bức thư  Tống đưa cho, sải bước  phòng, đóng sầm cửa .
Trong phòng yên tĩnh  tiếng động,  Tống  ở bên ngoài,    yên vì lo lắng. Bà  rõ ràng trong mắt con trai  hằn lên những tia m.á.u đỏ ngầu. Không còn cách nào khác, bà đành nhờ con út Văn Lâm mang thức ăn  cho .
Tống Văn Lâm bưng bữa cơm chiều   phòng,  thấy   đang lặng lẽ   ghế, một tay cầm bút, một tay cầm giấy  thư, nét chữ cứ thế tuôn  lưu loát  trang giấy.
Gà Mái Leo Núi
“Anh ,  ăn cơm  .”
Cậu bước tới gần, nhưng  thấy rõ lá thư  gì, chỉ thoáng thấy ở đầu thư  ghi mấy chữ "hiệp nghị X.X".
Tống Văn Lâm   đó là hiệp nghị gì, nhưng chị dâu đang m.a.n.g t.h.a.i  bặt vô âm tín, còn  trai từ khi trở về cũng  hề hé răng nửa lời về tin tức của chị . Vì ,  cố nén lòng mà hỏi:
“Anh,   dò la  chị dâu    ạ?”
“Chị  đang mang thai, hai ngày  còn  kẻ lạ mặt đến tận nhà buông lời hung ác, định tìm chị dâu gây chuyện,  má dùng chổi xua đuổi mới chịu chạy  đấy.”
Cậu    để ý thấy   vẫn chuyên tâm  lách,  hề ngẩng đầu.
Tống Văn Lâm càng thêm lúng túng, bèn hỏi tiếp:
“Anh,   tìm đến tận nhà mắng mỏ chị dâu như thế,   xem, liệu chị dâu  thể  gặp chuyện   ở bên ngoài  ?”
Vừa dứt lời, cả căn phòng dường như  một luồng khí lạnh lẽo bao trùm,  khí trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.
Tống Văn Lâm vốn  sợ  trai , nhất là lúc , sắc mặt  chợt sầm xuống, tối sầm , trông thật đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-226.html.]
Cậu lùi  hai bước,  rón rén lùi về phía cửa, cuối cùng đem những tin tức  dò hỏi  mấy ngày nay kể :
"Anh ,  hai nhà họ Diệp  giấy giới thiệu, thật sự là  tới nông trường Đông Bắc,  là để thăm  nhà."
" giấy giới thiệu của chị dâu, em  chép giúp chị  mấy bản,  là gửi cho quân đội."
Ngập ngừng một hồi,  dè dặt  thêm:
"Thế nhưng, ban đầu chị dâu   mở giấy giới thiệu... em   chị   mở thêm giấy giới thiệu nào khác nữa ."
Nói đến đây, Tống Văn Lâm  cảm thấy  trai   chút đáng thương, rõ ràng chị dâu dường như  mấy tin tưởng . Mặt khác,  còn tuôn  một tin tức động trời khác cho  trai:
"À đúng  , em còn hỏi  là  trai chị dâu cũng cùng  trở về. Cụ thể   cùng với chị dâu   thì em cũng  rõ."
Lời   khỏi miệng, căn phòng như  nổ tung. Cậu thấy   ngừng  chữ, ngẩng đầu lên  . Biểu cảm  khuôn mặt  là biểu cảm mà   từng thấy bao giờ. Dù vẫn lạnh lùng như thường, nhưng trong đôi con ngươi đen kịt , tựa như  thứ gì đó đang cuồn cuộn dâng lên. Thật lâu ,  mới   giọng   nén xuống, đầy cố gắng chịu đựng của  trai:
“Em... em   điều gì?”
“Không,  ,  hai họ Diệp đang ở cùng chị dâu. Ý của em là, chúng   tìm  chị  càng sớm càng . Chị  đang mang thai, một  ở bên ngoài thêm một ngày là thêm một nỗi lo lắng ạ.”
Cuối cùng, Tống Văn Lâm sợ hãi,  dám chọc giận   thêm nữa. Cậu cảm thấy nếu  thêm bất cứ điều gì,  trai sẽ nổi cơn thịnh nộ mất kiểm soát.
Tống Văn Lâm   đêm đó  trai   suy nghĩ điều gì, cũng     ngủ   . Buổi tối hôm đó   ngoài một chuyến, sáng hôm , khi tia nắng ban mai  hé rạng, bên ngoài   tiếng động.