Ông nội Tống liếc mắt qua một lượt các thành viên trong nhà,  đó khẽ thở dài, nhắm mắt :
"Thôi , nếu  thế thì chia nhà !"
Thím Hai Tống suýt nữa thì   vững, hồn bay phách lạc. Bà  quắc mắt  Thím Ba và chị dâu cả, nhưng kết quả là chẳng  ai chịu cất lời. Bà  tức đến nổ đom đóm mắt, chỉ  hộc m.á.u mà thôi! Cuối cùng, bà  nghiến răng nghiến lợi, buông lời cứng rắn:
"Ba, con  đồng ý! Nếu  chia nhà   ly hôn, con sẽ đ.â.m đầu  tường tự vẫn ngay tại căn phòng !"
Thím Hai Tống bày  thái độ rõ như ban ngày:  ly hôn, cũng  chia nhà. Bà  biểu thị rằng, nếu ông   chia nhà, bà  sẽ  ầm ĩ cho bằng , thậm chí  tiếc mạng sống của !
Mọi  trong phòng há hốc mồm,   ngỡ ngàng,      cho . Trong đầu tất cả đều  một suy nghĩ giống : Cái  , dám  trò hề ngay  mặt bao nhiêu  mà vẫn kiêu căng đến thế ư? Ấy  mà  đối xử tệ bạc với cô cháu dâu xinh , thanh tú  chẳng  gì, bắt nạt con nhà   đến mức nào nữa chứ?
Căn phòng chìm trong sự tĩnh lặng đến rợn .
Vừa lúc , Tống Văn Lâm xen , xoay phắt  chị gái , trừng mắt hỏi:
"Chị    đang  gì  ? Ngày hôm đó, chị và thím Hai   những lời gì mà khiến chị dâu đang m.a.n.g t.h.a.i  tức giận bỏ  như ?"
Sau câu  , trong phòng bỗng dưng yên ắng lạ thường. Ngay lập tức Tống Văn Thư trở thành tâm điểm của  ánh mắt, cô cảm giác áp lực nặng như núi đè lên vai.
 cô cảm thấy  thật oan uổng. Mặc dù  thím Hai trừng mắt, cô vẫn bất chấp, chăm chú  đôi mắt  đỏ hoe của  . Trong lòng cô cũng quặn thắt nỗi xót xa.
Cha Tống  thẳng  cô, chau mày nghiêm nghị hỏi:
"Con đang  linh tinh cái gì đó ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-220.html.]
Tống Văn Thư  ánh mắt dò xét của cha ruột  đến mức   run rẩy, da đầu tê dại, lắp bắp :
Gà Mái Leo Núi
"Con, con   một tin đồn, rằng  trai    hạ dược, còn   con gái đó đe dọa sẽ trả thù."
Nhìn những ánh mắt nặng trịch đổ dồn về phía , cô nuốt khan một ngụm nước miếng, gạt những lời lan man sang một bên, cô tập trung  trọng điểm,  rõ ràng:
"Khi, khi con  về nhà, thím, thím Hai   rằng: ..."
Thím Hai Tống trong lòng hoảng sợ, vội vã trừng mắt  Tống Văn Thư:
"Văn Thư, con đừng, đừng   bừa bãi..."
Bà   dứt lời, trong phòng  xảy  một chuyện  ai ngờ tới.
Tống Văn Thư  em trai véo mạnh một cái  tay, khiến cô "á" lên một tiếng, cắt ngang lời thím Hai Tống. Áp lực thật sự quá lớn, cô chỉ đành  thở hổn hển, đem hết những chuyện còn   tuột :
"Thím Hai, con  hề  bậy bạ! Chính là thím  rằng  trai  hề yêu thích chị dâu chút nào, mà chỉ đối xử  với chị  vì chị  đang m.a.n.g t.h.a.i thôi!"
Lời   thốt , cả phòng đều sặc khừ. Khi , thím Hai  :  trai cô vì đứa nhỏ nên mới chiều chuộng chị dâu,  kể cả nhà đối đãi tử tế với chị dâu cũng chỉ vì đứa nhỏ  mà thôi.  cô cũng  nhận , nếu  giúp   dàn xếp việc chia nhà cho  thỏa, thì chính cô sẽ là   chịu thiệt thòi.
Thấy  ánh mắt đổ dồn  , Tống Văn Thư liền kể tiếp:
“Sau đó thím Hai còn ,  trai   loại  ham mê sắc , chẳng qua vì cha chị dâu  cứu cha, nên việc gả chồng cho cô   nhà, nhà chúng  đành  chịu. Thím còn  thêm, chị dâu dùng t.h.u.ố.c mê hoặc  trai, buộc   động phòng, khiến  bộ nhà họ Tống trở thành trò  cho thiên hạ.”
Khi cô thấy cả nhà   chằm chằm, Tống Văn Thư cảm thấy  quả thực như đang   đống lửa, cô run rẩy, lẩy bẩy giáng xuống thím Hai Tống một đòn chí mạng cuối cùng.