Làm  nó  thể bỏ   chứ? Con hồ ly tinh   mà rắc rối ? Rõ ràng là nó bám riết  rời,  mà chỉ vì vài lời  nhỏ của , nó  bỏ  thật ư? Thím hai Tống sợ đến tái mặt.
Bà  giận sôi gan, con hồ ly tinh  nhất định  hãm hại bà. Bà   dâu ở đây mấy chục năm ,  bao giờ thấy nét mặt cha chồng  sa sầm đến thế . Thím hai Tống tay run lẩy bẩy, nuốt  trôi chút cháo nào.
"Ôi, Tinh Tinh của !"
Gà Mái Leo Núi
Mẹ Tống cuối cùng cũng  hồn, che miệng, giọng nấc nghẹn:
"Tinh Tinh đang mang thai, nó một   ngoài lỡ xảy  chuyện gì thì  tính  đây?"
Mẹ Tống  dứt lời, mặt ông nội Tống tối sầm , đôi tay khẽ run. Dù  ông cũng  đồng ý với con bé chuyện mở giấy giới thiệu cho nó . Việc cô  ngoài  giấy giới thiệu vốn là chuyện bình thường, nhưng giờ đây, ông e rằng con bé ở bên ngoài  gặp  chuyện chẳng lành. Khụ khụ khụ.
Tiếng ho dồn dập vang lên, bà nội Tống giật  kinh hãi, vội vàng vỗ vỗ lưng ông cụ:
"Ông ."
Cha Tống từ công xã trở về với sắc mặt vô cùng nghiêm trọng. Tuy là cán bộ xã, vốn dĩ  giữ thái độ trầm ,  để lộ hỉ nộ ái ố, nhưng chuyện  vẫn là một cái tát nặng nề  mặt gia đình ông. Gia đình vốn   yên ả, nay  thêm sóng gió.
Chưa  đến cạn tình cạn nghĩa, mà còn ép con dâu, các cháu của ông  thể sẽ gặp nguy hiểm bên ngoài. Cha Tống  giờ luôn trầm tĩnh, nay cũng  chút bối rối, đôi lông mày rậm giống hệt Tống Văn Cảnh của ông cau chặt . Ông  hạ quyết tâm sẽ  ở riêng thì ông nội Tống  ho  ngừng.
Cha Tống, chú hai Tống, chú ba Tống hoảng sợ, vội vàng chạy tới đỡ ông nội Tống nghỉ ngơi.
Lúc , cả nhà họ Tống đang trong cảnh hỗn loạn. Cô em chồng Tống Văn Thư nhận    gây rắc rối, rụt rè giơ tay lên :
"Ông, bà, cha, , khi chị dâu rời , chị   dặn gửi  một lá thư,  là gửi cho  trai ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-216.html.]
Bà nội Tống   liền : "Được,  con  lấy thư  xem nó  gì . Hôm đó  chị dâu cả đến đón, chắc giờ  con bé vẫn còn an ."
Lời   như xoa dịu phần nào bầu  khí căng thẳng trong nhà:
"Ừ,  thư, chắc chắn là Tinh Tinh cố ý   nhà lo lắng."
Thím hai Tống thầm nghĩ thật xui xẻo. Bà   bối rối  tức giận, cảm thấy con bé Tinh Tinh  như  là cố tình. Hơn nữa,   trong nhà đều đang  chằm chằm  bà ,  còn cách nào khác bà đành đổ hết tiếng  lên đầu nó.
"Nó thừa  hai ngày nữa Văn Cảnh sẽ về đón nó tới doanh trại. Vậy mà ngay lúc  nó  bỏ , chẳng  là cố tình  gây sự chú ý của Văn Cảnh ?"
“Chắc chắn là nó cố ý.”
Bà    xong  nhận  ánh mắt chị dâu đang    gì đó  .
Bà  định thốt lên rằng con bé đó  âm mưu từ đầu đến cuối để gài bẫy , nhưng   nuốt ngược  trong,  dám  thêm lời nào.
Chính bà nội Tống :
"Văn Nhàn , con bé Tinh Tinh từ  đến nay vẫn hiền lành, hiểu chuyện. Con  nghĩ là nó thật sự để  thư ? Trước tiên cứ tìm thư ,  chắc chắn nó bình an vô sự mới ."
Trong lúc bà nội Tống đang , thím hai Tống vẫn còn lầm bầm:
"Hiền lành cái gì mà hiền lành, đây chỉ là mưu hèn kế bẩn của nó thôi!"