Quả thật, ở nơi    thấy, khí lạnh tỏa  khắp   Tống Văn Cảnh, gân xanh nổi rõ  cánh tay rắn rỏi, ngọn lửa giận dữ trong mắt   dằn xuống tận cùng.
Cố Nguyên  bước   thấy cả căn phòng dường như đóng băng, còn khí thế của  bạn  thì tán loạn,  thở dồn dập, như  trải qua một trận chiến ác liệt.
“Này, Tống Văn Cảnh.”
Anh  thấy cơ bắp  cánh tay rắn chắc của  bạn giật giật, mu bàn tay nắm chặt ống  nổi gân xanh, bàn tay cầm điện thoại chậm rãi nắm chặt, bàn tay  dường như sắp bóp nát chiếc ống . C.h.ế.t tiệt,  bạn   vẻ   chút nào.
Anh  bước nhanh mấy bước,  gọi thêm tiếng nữa,  bạn    , ánh mắt sâu thẳm, lạnh lẽo lóe lên, như thể  thứ gì đó  kiềm nén sắp bùng nổ, khóe mắt lập tức phủ đầy tơ máu.
Cố Nguyên hoảng sợ,   thật sự   ,    mất trí ? Anh  cũng  thèm để ý đến sự khác thường của bạn , vội vàng giật lấy ống , còn  kịp    thấy từ đầu dây bên  truyền đến giọng  vô cùng kích động.
"Anh,  hai, chị dâu còn đang m.a.n.g t.h.a.i đấy, lúc rời  chị   bình tĩnh hẳn là   tính toán ."
"Anh ,  còn   , nếu  mà  sẽ lo c.h.ế.t mất. Chị   cùng  trai chị , bọn họ    Đông Bắc,     cả của chị  ở nơi nào của Đông Bắc ?"
Mồ hôi  lưng Tống Văn Lâm túa  càng lúc càng nhiều,  thật sự hoảng loạn, chị dâu nhất định là cố ý bỏ .
Bình thường thì  , nhưng chị dâu bụng to chềnh ềnh thế , chị    đường như thế nào? Cố Nguyên     ngớ  :
"Cái gì? Chị dâu bỏ   ?"
C.h.ế.t tiệt, đây đúng là tin động trời! Cố Nguyên lập tức  hình. Lát ,     ,  kiếp,     phá lên. Ha ha ha, Tống Văn Cảnh thế mà cũng  ngày  vợ bỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-209.html.]
    vẻ  thiếu đạo đức, dù   vẻ ngoài bình tĩnh của  bạn  là cả một ngọn núi lửa sắp phun trào. Cố Nguyên còn  thể , chủ yếu là vì     đối phương : 'chị   cùng  trai chị ', một câu   giảm bớt  nhiều lo lắng cho  .
 Tống Văn Cảnh hiển nhiên chẳng buồn  đối phương  gì nữa,  tự  gắng gượng trấn tĩnh, lúc     bình tĩnh trở ,  cầm điện thoại lên  nữa, giọng khàn khàn, cực kỳ kiềm chế:
Gà Mái Leo Núi
"Còn  ai  cùng nữa?"
Những cảm xúc đang sôi sục trong Tống Văn Cảnh dần dần    dằn xuống tận đáy lòng.
Đối với những sĩ quan  từng nếm trải mùi vị khốc liệt của chiến tranh mà , những tình cảnh càng rối ren, họ  càng giữ  sự bình tĩnh và điềm đạm lạ thường, khó ai  thể đoán  đằng  vẻ ngoài  là một biển cảm xúc đang chực chờ bùng nổ.
Trước tiên,   xác nhận sự an nguy của  vợ . Tống Văn Lâm bèn :
"Hẳn là an , chị   ngoài cùng với  hai Diệp và hai   võ công. Chắc hẳn họ  mời đặc biệt đến để bảo vệ chị dâu."
"Anh hai Diệp  là đưa chị dâu  'tòng quân',   định ghé thăm  chị ở nông trường Đông Bắc."
Tống Văn Lâm ngập ngừng một lát, giọng  chút  chắc chắn: "Anh , nếu chị dâu  đến chỗ , thì hẳn là  cùng  hai Diệp  Đông Bắc thăm  chị ."
"Sợ là chị dâu, thậm chí cả  hai Diệp..."
Lời  dối còn  kịp bật , bỗng  thấy giọng  trai trầm tĩnh,  phần kiềm chế:
"Anh hiểu . Anh sẽ tự  đến đón cô . Còn em..."