Diệp Mạn Tinh thong dong theo  hai và nhóm  nhà họ Điền đến phương bắc tránh nguy cơ, như đúng trong nguyên tác!
Cô còn nuôi một toan tính lớn lao hơn, chủ yếu là chuẩn  để  đó ngăn cản cơ hội Diệp Mạn Tinh gặp nữ chính sống . Cha Tống  rời nhà  họp ở nơi khác ròng rã một tuần. Đến lúc trở về, ông   con dâu  về đơn vị chồng  ba ngày.
Lúc   là buổi tối, cả nhà đang dùng bữa cơm. Cha Tống   nghỉ ngơi mấy ngày liền, trạng thái cả     cho lắm. Ông  về muộn nên  Tống còn nấu cơm tối riêng cho ông.
Cha Tống nhận lấy bát cháo khoai lang từ tay vợ,  đó hỏi thêm một câu:
"Văn Cảnh tự  trở về đón con bé ?"
Cuối cùng  Tống cũng  thể thở phào nhẹ nhõm, con dâu  theo quân là  thể bồi dưỡng tình cảm với con trai thật nhiều, bà  cũng yên tâm:
"Không , là thằng bé cử  trở về đón đấy."
Cạch.
Đôi đũa đang gắp dưa muối của cha Tống rơi xuống, gương mặt luôn nghiêm túc  lập tức nhíu .
Cha Tống nhận  tình hình  đúng:
"Chẳng  Văn Cảnh còn đang  học tập bồi dưỡng  , Tinh Tinh  thể về đơn vị sớm như  ư?"
Ông nhẩm tính thời gian, nhận  Tống Văn Cảnh mới chỉ  kết thúc đợt học tập bồi dưỡng,  mà  về bộ đội biên phòng sớm thế ? Cho dù  trở về, việc xin phép  theo đơn vị cũng  mất mấy ngày chứ?
Lại nghĩ đến   con trai trở về  con dâu  ly hôn với nó, tại  Diệp Mạn Tinh  bỏ  trùng hợp đến thế?
"Chuyện   gì , lúc Văn Lâm gọi điện cho  nó chẳng  còn  hoặc là thằng bé tự  đến đón, hoặc là cử  tới đón còn gì."
Bà  nhặt đũa lên đưa cho chồng, còn liếc  ông  một cái, trong lòng  vui cho lắm:
"Bây giờ con cái đều lớn cả ,  cảm thấy đây là lúc thích hợp để tách khẩu. Ông cũng  thím hai  đấy, nếu cứ mãi  tách khẩu, trong nhà ầm ĩ dù  cũng  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-206.html.]
Nói xong, bà  còn  con gái một cái, thở dài thườn thượt vì con bé mà hỏi: "Rốt cuộc hôm đó con và thím hai của con   những gì?"
Gà Mái Leo Núi
Tống Văn Thư  hổ  c.h.ế.t.
Cô  ấp úng một hồi lâu vẫn  dám , cô sợ cha đ.á.n.h cô : "Không  gì ạ."
Cha Tống dừng đũa, ừ một tiếng xem như đáp   Tống, nhưng mấy hôm nay thím hai Tống   ốm nặng, lúc  thật sự  tiện nhắc đến chuyện tách khẩu.
"Văn Lâm, ngày mai con  gọi điện thoại cho  con hỏi xem chị dâu  đến ?"
Ông  luôn cảm thấy chuyện  chút lạ, nhưng cha Tống cũng  nghĩ Diệp Mạn Tinh đang m.a.n.g t.h.a.i sẽ thật sự bỏ . Thời đại    ngoài   dễ dàng.
Còn cần thư giới thiệu, quản lý nhân khẩu lưu động  nghiêm ngặt, hơn nữa lúc  con dâu còn dùng mạng sống để ép gả đến đây, dù là ai cũng sẽ  đang m.a.n.g t.h.a.i  bỏ  chẳng  là chuyện  tưởng ?
Việc để  con trai út  gọi điện thoại cho   cả, xét cho cùng cũng chỉ là để phòng ngừa những tình huống bất ngờ. Với  phận một  cha, ông Tống nghĩ rằng vài lời lẽ giữa  em với  sẽ dễ bề giãi bày tâm sự hơn, chứ cha con đôi khi  khó mở lời.
Tuy nhiên, các con trai đều  trưởng thành, con dâu  còn đang mang thai, quả thật cũng  đến lúc  thể cân nhắc việc tách hộ khẩu cho chúng .
"Thưa cha, con  rõ ạ."
Tống Văn Lâm cũng sắp   nhận nhiệm vụ mới,    háo hức   chút lo lắng, đây đúng là cơ hội  để học hỏi kinh nghiệm từ   trai của .
Đến ngày thứ ba, Tống Văn Lâm và ông Tống cha cùng  đến Công xã để gọi điện thoại cho Tống Văn Cảnh.
Cùng lúc đó, Tống Văn Cảnh cuối cùng cũng  kết thúc khóa huấn luyện bồi dưỡng. Sau khi trở  đơn vị bộ đội biên phòng,  bèn nộp đơn xin  gia đình chuyển đến ở cùng, đồng thời xin  bố trí một căn nhà công vụ nhỏ, phù hợp với cấp phó đoàn trưởng. Anh ,  nhà binh sĩ ở đây đều  tự   gánh nước. Nhớ lời ông nội từng dặn dò về thể trạng yếu ớt của vợ ,  trằn trọc thâu đêm. Sau khi xin phép chính ủy,  cất công lên núi đốn  ít cây trúc về  ống dẫn nước suối.
Cố Nguyên chỉ  lạy dài ông bạn chí cốt của : "Này    , rốt cuộc cô vợ của   chiều chuộng đến mức nào ? Vừa chân ướt chân ráo về  vội vã lên núi dẫn nước suối về nhà cho vợ !"
Vào thời điểm bấy giờ, điều kiện sinh hoạt của bộ đội biên phòng còn  nhiều thiếu thốn, cũng chẳng  hệ thống nước máy. Tất cả   đều  múc nước từ giếng chung của đơn vị để dùng.