“Thuở ban đầu, khi ông nội nhận  ít chuyên gia  điều xuống nông thôn, đám Hồng vệ binh () trong thị trấn luôn tìm cớ đến gây sự. Ông nội cùng ba  đối diện với áp lực ghê gớm lắm mới bảo vệ  mấy thầy cô và chuyên gia .”
 Hồng vệ binh (Vệ binh đỏ): Lực lượng thanh thiếu niên Trung Quốc  giáo d.ụ.c tôn sùng chủ nghĩa Marx-Lenin và tư tưởng Mao Trạch Đông.
Tống Văn Lâm càng kể càng thấy buồn : “Bà con trong thôn   đủ ăn  còn  gánh thêm nhiều miệng ăn như , vô  xã viên  nổi loạn, ông nội tức đến nỗi đòi cầm roi đ.á.n.h  cho bõ tức.”
“Sau , ông nội  lặn lội đến vô  thôn xóm, tìm hiểu kỹ thuật nuôi cá  ao sen,   mày mò cách trồng cây ăn quả và lạc. Cuối cùng,  bao nhiêu  chạy ngược chạy xuôi đến các công xã, các thị trấn để trao đổi lương thực, đời sống của xã viên dần  cải thiện, những lời oán thán mới lắng xuống.”
“Khi mâu thuẫn lên tới đỉnh điểm, ngay cả xã viên trong thôn cũng  thể chịu đựng  nữa, còn  ông nội và ba  hại c.h.ế.t  trong thôn, thậm chí còn c.h.ử.i bới  lưng. Phải đến khi    bắt  phạt một trận  trò,  chuyện mới lắng dịu .”
“Lúc  đám xã viên giận đến tím mặt mà chẳng dám hé răng, chỉ lén lút mắng c.h.ử.i ông nội với ba   bao nhiêu , ai mà ngờ …” Tống Văn Lâm    gõ nhẹ lên thái dương, hừ một tiếng  bật  khúc khích.
“Vậy mà chỉ  một năm,  lượt  những   trở về,  đều là những   địa vị  hề thấp. Mấy xã viên  thấy  liền lén lút  bợ đỡ, tranh giành công cán. Chị xem,    nực   chứ?”
Gà Mái Leo Núi
Diệp Mạn Tinh  xong thì ngẩn  . Chú nhỏ  những điều , chẳng lẽ là đang an ủi cô ư?
Anh cả và chị dâu của cô đều đang ở vùng Đông Bắc,   về đây thì đều  nhờ đến một vài mối quan hệ khéo léo.
Cô thầm nghĩ, thảo nào mà  bộ đại đội của thôn họ Tống ai nấy cũng đều  bụng như . Hóa  là do  hai vị đội trưởng  mực chính trực ở phía  chèo lái. Quả thực là phúc phần của bà con xã viên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-190.html.]
Cô chợt nhớ đến nội dung trong nguyên tác, tương lai của nam chính hầu như đều xuôi chèo mát mái, thăng tiến vùn vụt. Một phần là nhờ năng lực bản  vô cùng mạnh mẽ, phần khác là vì   thiện cảm với gia đình họ Tống, và hơn hết là cách đối xử với những   quyền  mực  thiện.
Huống hồ,   là con cháu của cha Tống, điều  đối với tương lai của nam chính chẳng khác nào hổ thêm cánh, càng khiến con đường công danh của  thêm phần rực rỡ. Thành công của   quả thực do nhiều yếu tố cùng  thúc đẩy.
Tuy nhiên, nguyên nhân căn cốt nhất vẫn là năng lực cá nhân của nam chính vô cùng xuất chúng.
“Ừm, cảm ơn .”
Tống Văn Lâm thực sự cảm thấy   cố gắng hết sức, những chốn nào thú vị trong đại đội  đều cố đưa chị dâu đến đó. Gặp chuyện gì vui tai thì kể  để dỗ chị dâu vui lòng, nhưng rốt cuộc hiệu quả  chẳng  như mong . Chẳng mấy chốc Tống Văn Lâm cũng  lên đường nhập ngũ, nếu   , liệu trong nhà còn ai  thể  chị dâu chạy vạy lo toan  nữa đây?
Lòng đầy buồn bực, Tống Văn Lâm bước  hỏi : "Mẹ ơi, bao lâu nữa thì  trai con sẽ   đón chị dâu theo quân? Con   sức dỗ dành , mà chị dâu con vẫn cứ buồn rầu mãi thôi."
Mẹ Tống cũng  rõ lắm: "Hôm đó  con  vội quá, cũng chẳng kịp dặn dò con bé lấy một lời. Chắc vì  nên con bé mới buồn bã thế. Hay là con thử  bưu điện gọi điện thoại đến doanh trại xem, liệu  con  thể  máy  ?"
Không ai  thể  rõ nhiệm vụ  sẽ kéo dài bao nhiêu ngày.
Mẹ Tống thấu hiểu nỗi vất vả của  vợ lính. Bà cũng đau lòng cho con dâu , liền giục con trai  hỏi cho rõ,   khi nắm  thời gian theo quân, con dâu sẽ vui vẻ hơn phần nào.