Điền Nhất Hoa vẫn luôn    ngầm coi là một kẻ dở ... Lần đầu tiên, vị công tử út nhà họ Điền nghiêm túc giới thiệu  phận,  mà     cho là đồ lừa đảo  ?
 nghĩ đến chú Năm nhà , Điền Nhất Hoa nhếch môi, trong nhà  nhiều  như ,   cử chú Năm — một  bề ngoài  vẻ  nghiêm chỉnh — đến đây ?
Gà Mái Leo Núi
"Này,  đợi tí."
Thấy  hai Diệp thở hổn hển rời ,   vội mở cửa, nhanh chóng đuổi theo. Mặc dù thứ  hoa nhài     định bán, nhưng vẫn  mang một ít về nhà.
Nếu bà nội  ngon giấc,   cũng chẳng an lòng.
Diệp Mạn Tinh vẫn ngóng trông  hai Diệp kể cặn kẽ chuyện công việc,  mà    gửi  báo tin qua loa,    thi đỗ sát hạch và nhận việc .
Diệp Mạn Tinh thì vẫn đang chờ  hai thu xếp để cùng  ngoài tìm hiểu tình hình: ...?
Thế cũng  , nhưng mấy   kiểm tra vệ sinh thôn, cô luôn  cảm giác ai đó đang  chằm chằm  .  khi   rõ là ai thì cô chẳng phát hiện  điều gì.
Qua  thăm dò cô gái trọng sinh  và cả giấc mơ về những tình tiết  định  tối nam chính  , Diệp Mạn Tinh  thể  cân nhắc việc  về phương Bắc.
Diệp Mạn Tinh đành nhờ  nhắn tin cho  hai, bảo   cuối tuần tới gặp cô một chuyến.
Buổi chiều hôm đó, Diệp Mạn Tinh  mới ngủ dậy, Triệu Giai Giai  ghé nhà cô.
Bên ngoài, giọng thím Tống vang lên: "Thanh niên trí thức Triệu đấy , tìm Tinh Tinh đấy ?" "Dạ thưa thím Tống, thím  nhà  ạ?"
Triệu Giai Giai mang biếu một gói đường đỏ cho thím Tống. Ngó quanh quất một hồi, cô   thấy bóng dáng Diệp Mạn Tinh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-181.html.]
Thím Tống    thể nhận lễ vật của cô bé chứ. Bà dẫn Triệu Giai Giai tới căn phòng phía đông,    : "Cháu gái , mang gì đến thế  . Tinh Tinh nó đang mang thai, ngày nào cũng than phiền   ai bầu bạn, cháu đến chơi là thím mừng lắm ."
 Triệu Giai Giai vẫn nhất quyết đưa gói đường đỏ cho thím Tống,  đó bước qua bậc cửa, gọi khẽ: “Tinh Tinh?"
Diệp Mạn Tinh giờ  mang bầu gần bốn tháng, cái bụng bầu  lộ  rõ rệt.
Cô m.a.n.g t.h.a.i đôi nên bụng cô lớn hơn nhiều so với  mang đơn thai. Lòng Diệp Mạn Tinh rối bời.
Ba tháng cuối cùng  ngày lâm bồn, bụng  phụ nữ sẽ  lớn,   chắc chắn vô cùng bất tiện. Cô  m.a.n.g t.h.a.i đôi, càng khó khăn hơn gấp bội.
 nếu  , cô sẽ gặp  kịch bản của một năm . Vả , dù nam chính  trở về theo quân đội, thì   cũng đang ở tận phương Nam xa xôi. Ai mà  khi nào tình tiết  vợ đầu yểu mệnh sẽ xảy  cơ chứ.
Vì ,  khi cái bụng bầu lớn đến tháng thứ sáu, cô  lo liệu  việc  khi lên đường.
Người còn  tới thì tiếng  của Triệu Giai Giai  đến , giọng    khoa trương: "Ôi chao, Tinh Tinh  đang ngủ trưa đó ? Trời đất quỷ thần ơi, phụ nữ  mang trong đại đội nhà  ai mà chẳng xuống ruộng  lụng, chỉ   cô là  ưu ái ngủ trưa thôi đó!"
Triệu Giai Giai  hì hì bước , trông thấy Diệp Mạn Tinh    giường. Dù chỉ mặc một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, nhưng  bước  phòng, Triệu Giai Giai  trông thấy một   da trắng ngần như ngọc.
Đôi mắt Triệu Giai Giai thoáng vẻ kinh ngạc, cô  đưa tay sờ n.g.ự.c , nghĩ thầm    đang m.a.n.g t.h.a.i  mà khó tin nổi,  còn xinh  hơn cả cô .
Có công bằng   chứ?
"Cô  gì mà cứ trố mắt  thế?" Diệp Mạn Tinh liếc  cô  một cái, cũng    đầu cô thấy Triệu Giai Giai .
Cô  xuống, thấy miệng  khô, định rót ít nước. Triệu Giai Giai  nhanh tay nhanh chân hơn, vô cùng ăn ý rót ngay cho cô một ly nước ấm.