Đôi mắt thâm thúy lạnh lùng của  dần dần dịu , một dòng nước ấm từ từ lan tràn trong lòng,  cảm giác  đang ngâm  trong suối nước nóng, trong lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn khó tả.
Khuôn mặt tuấn tú của Tống Văn Cảnh khẽ ngưng đọng,  vụt nở một nụ  ấm áp, đầy kiềm chế: "Cô vợ bé nhỏ như ,  thật  ôm cô  lòng."
Tống Văn Lâm,    cho phát ghen, thầm nghĩ: "Phải ,   một  vợ như , ai mà chẳng  cưng chiều hết mực. Chẳng cần   xa, ngay cả  đây cũng phát thèm, cũng   như thế!"
Đây cũng   là  đầu tiên   cô chị dâu nhỏ  chuyện bênh vực  trai .
Tống Văn Lâm thầm nghĩ,  đây  coi cô chị dâu yếu ớt là  thừa thãi,  mà giờ đây, trong lòng   chất chứa  bao thèm  và ganh tị .
Vả , cái   lụng quần quật như trâu như ngựa trong nhà  chính là  mà, thế  thì còn gì là công bằng nữa chứ?
Trong phòng, mặc dù Mẹ Diệp   rõ lời con gái , nhưng vẫn cảm thấy uất ức: “Với bộ dạng  của con,   sẽ chẳng chịu theo con mãi , cũng chẳng thấu đáo suy nghĩ cho con một chút nào."
"Chuyện công việc của  hai con, thằng rể nó    tay giúp đỡ dù chỉ một lời ?"
Đối với chuyện , Mẹ Diệp nhớ mãi  quên, rõ ràng lúc  nhà họ Tống  hứa hẹn sẽ lo liệu,      mà  giữ lời .
Bà   xong, liền thấy đôi mắt long lanh của con gái dán chặt  , Mẹ Diệp  cam lòng hỏi:
"Làm ,   sai ? Thời điểm con đính hôn với nhà họ Tống,    đây là một trong  các sính lễ đó ?”
Diệp Mạn Tinh   khẽ thở dài bất đắc dĩ: đúng là lời hứa hẹn ngày  của  thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-133.html.]
Thế nên cô  tự  thu xếp  chuyện,   để   bận tâm nhiều. Cha Tống và ông Tống tuy  ngỏ lời giúp đỡ, nhưng cô vẫn tự  giải quyết.
"Mẹ, cũng   nhà họ Tống thờ ơ  chịu giúp đỡ, nhưng    nghĩ đến gia cảnh của nhà  ư?"
Mẹ Diệp  xong, lập tức im bặt, sắc mặt tái mét, hai mắt đỏ hoe,  dám  thêm lời nào. Đây chính là nỗi nhức nhối, là điều khiến nhà họ Diệp chẳng thể ngẩng mặt lên nổi.
Mẹ Diệp   nữa, nhưng  Hai Diệp cuối cùng cũng tìm  cơ hội để . Bị  và em gái phớt lờ nãy giờ,  Hai Diệp liền lên tiếng: "Mẹ bảo con dùng sính lễ của em gái để đổi lấy công việc ? Con   cái chuyện đổi chác trắng trợn ."
Mẹ Diệp tức giận đến mức ném bát t.h.u.ố.c trong tay về phía con trai : "Vậy còn  trông đợi cái tên ăn bám như mày ?"
Gà Mái Leo Núi
"Không  con  lấy   tiền  ?" Anh Hai Diệp   ăn buôn bán. Tuy rằng   năng lực kém cỏi nhưng  điểm dừng kịp thời.
Làm ăn buôn bán  thể để thua lỗ, nếu thua lỗ thì coi như mất hết cả chì lẫn chài. Mà một khi  thực sự mất trắng thì cũng chẳng thể  gì khác , tiền  mất là  thể   vốn.
Anh Hai Diệp nghẹn lời, nhưng trong lòng vẫn  giúp đỡ em gái.
Đương nhiên    dám    ăn thua lỗ, nhưng thật  thì   kịp thu hồi   tiền đó.
Bị  ném bát t.h.u.ố.c mắng mỏ,  Hai Diệp  dám kêu lấy một tiếng. Bát t.h.u.ố.c đen ngòm văng gần bên, khiến  càng thêm phần  hổ.
Cộc cộc cộc.
Tiếng bước chân dồn dập vang lên,   trong phòng đều ngẩng đầu lên, chỉ thấy một bóng hình cao lớn vạm vỡ đang bước .