Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, sợ gì thì  gặp đúng cái đó!
Tống Văn Cảnh liếc  ông nội     đôi mắt trong veo, xinh  của cô vợ nhỏ, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác xốn xang. Anh ho nhẹ một tiếng  : "Ông, bố, con  đưa Tinh Tinh theo đơn vị, cô  đang m.a.n.g t.h.a.i nên con dự định   sẽ  gửi tiền lương về nhà nữa.”
Anh   tổ ấm nhỏ của riêng ,   tự   quyền sử dụng tiền lương để chăm sóc vợ và con.
Cha Tống  phản đối, ông  công việc,  Tống cũng  công việc, đứa út sắp  lính, trong nhà  còn tiêu tốn quá nhiều tiền nên ông gật đầu ngay: “Con   gia đình riêng, nên  như  là .”
Ông nội Tống cũng   ý kiến gì.
Gà Mái Leo Núi
 đúng lúc , trong phòng chợt vang lên một giọng  the thé, thím hai  thể tin : “Văn Cảnh, con  thăng chức , một tháng tiền lương nhiều như , con định  gửi một xu nào về nhà ?"
“Thế còn trong nhà    đây,  già, trẻ nhỏ..." Thím hai   hết   chú hai Tống che miệng . Nếu   gia giáo nhà họ Tống  cho đ.á.n.h phụ nữ thì chắc hẳn ông   cho bà  một cái tát .
Tống Văn Cảnh vốn là   mực bênh vực  nhà,  thêm tính tình cứng cỏi,  dễ bỏ qua chuyện gì. Anh  rõ lúc  thím hai  sắp tức đến tím mặt , nhưng  mặc kệ tâm trạng của bà , còn  thêm: "Cháu vốn định gửi một ít về nhà, nhưng vợ cháu  thể yếu ớt quá, cô  nôn nghén nhiều như  nên càng  tốn thêm ít tiền bồi bổ."
"Mẹ,   khi Tinh Tinh chuẩn  sinh nở, con còn  nhờ  chăm sóc Tinh Tinh nhiều một chút. Con  hiểu chuyện đỡ đẻ và ở cữ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-123.html.]
Mẹ Tống lườm  một cái: "Con còn  cân nhắc ."
Tối hôm qua hai  con  thỏa thuận  , lúc  con trai  cố tình  thêm, chẳng lẽ bà   hiểu con  đang   chỗ dựa vững chắc cho vợ ? Con trai bà đang khó chịu vì cô em dâu   hãm hại Tinh Tinh.
Đại phòng họ  thiếu chút tiền , chủ yếu do bên nhà cha Diệp gặp chuyện nên nhà họ Tống   tay giúp đỡ. Vì  mà khoản chi tiêu trong nhà của đại phòng mới ngang ngửa với phòng hai và phòng ba.
Vừa  tới chuyện chị dâu cả còn   chăm sóc con dâu đang mang thai, thím hai tức đến đỏ hoe mắt. Lẽ nào   đại phòng thực sự định  riêng ? “  đồng ý.” Thím hai  thẳng: “Trong nhà  nhiều   thể chăm sóc Tinh Tinh đang mang thai, đưa con bé theo đơn vị còn  đưa cả chị dâu theo chăm sóc? Thế công việc bên hội phụ nữ của chị  tính thế nào đây?”
Tuy là cán bộ thôn, chức chủ nhiệm hội phụ nữ mỗi tháng cũng  thêm chút tiền, là tiền chứ gì nữa.
Hiện tại,   trong nhà  tách hộ nên tiền bạc của đại phòng đều  góp chung để chi tiêu. Lòng thím hai như  d.a.o cứa, chỉ vì nhà họ Diệp mà gia đình bà  tốn   bao nhiêu tiền của. Số tiền   tiêu hết sạch,  mà đại phòng vẫn   ý định đền bù cho cả nhà ?
Kết quả, bà  sợ điều gì thì điều đó  đến. Ông nội Tống cầm tẩu t.h.u.ố.c gõ gõ lên bàn, dứt khoát  một câu: “Thôi  ,  cần  nữa. Các con đều  lớn cả, cháu chắt cũng  đề huề. Đến lúc nhà  tách  ở riêng thôi."
"Tách  ở riêng?"
Gia đình họ Tống  tách hộ, phản ứng của   trong phòng ai nấy đều  giống .