Dì Hai thò đầu , kiễng chân cố   phòng phía đông.  cánh cửa vẫn đóng chặt,    rõ bên trong. Lòng dì nóng như lửa đốt.
Cho dù cháu gái   gả , nhưng cũng chẳng lẽ cái đồ "yêu tinh con"   m.a.n.g t.h.a.i sớm đến thế?
Mà  nhà  cả  hào phóng đến lạ?
Lẽ nào chỉ vì bên nhà  cả chẳng  con nối dõi ?
"Dì Hai đang  cái gì ?"
Mẹ Tống cau mày, bà vốn chẳng mấy ưa hành động lén lút của dì hai. Đã là  nhà, đêm hôm khuya khoắt thế  lẽ nào còn định quấy rầy giấc ngủ của  khác?
Huống hồ, tình trạng của con dâu bà hôm nay  mấy  . Trong lòng bà, cô con dâu xa nhà vất vả chẳng khác gì con gái ruột, yêu thương còn hơn cả con trai .
"Chị dâu, Văn Cảnh nhà  còn  về đó hả?" Dì Hai  thấy bóng dáng ai liền vội hỏi.
"Chưa ."
Bình thường con trai bà hiếm khi ở  quá một ngày. Lần   ba ngày ,   thể là do thằng em vợ nó   công tác xa.
"Thôi Dì Hai ơi, muộn . Dì về nghỉ sớm  là ."
Mẹ Tống bưng chậu nước định  . Dì Hai trầm ngâm, vẻ mặt đầy suy tính, bỗng cất tiếng: "Chị dâu, chị  nghĩ đây là chậu nước rửa mặt của con Tinh Tinh đó ?"
Nếu đúng là như , thì chị dâu đúng là mắt   thấy gì!
"Ừ, đúng ."
Mẹ Tống thoáng ngạc nhiên, sắc mặt  lạ. Bà vốn luôn tất bật bận rộn.  hễ  thời gian rảnh, bà  lo giặt giũ quần áo, chuẩn  những món ăn ngon,   giặt chăn bông cho con dâu.
Bà khác hẳn với nhiều bà  chồng khác. Với Mẹ Tống, con trai quanh năm biền biệt nơi quân ngũ, con dâu  vợ  lính quả thực  dễ dàng gì. Thế nên, bà tự nhủ   tận tâm quan tâm con dâu một chút,   việc vất vả hơn để chăm lo chu  cho cả hai vợ chồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-112.html.]
Dì Hai há hốc miệng, kinh ngạc tới mức suýt ngã ngửa. Thật là một cảnh tượng khó tin đến !
Dì Hai sững sờ, choáng váng: Cái nhà  cả đúng là  vấn đề , đúng là phát rồ cả !
Chỉ  con dâu mới  phụng dưỡng bố  chồng chứ! Có bà  chồng nào  thương con dâu đến mức  chứ?
Dì Hai cứ nghĩ, đúng là nhà   hóa điên .
Gà Mái Leo Núi
"Chị dâu , chị điên  ? Sao   thể cưng chiều con dâu đến mức ?"
Dì Hai lỡ miệng  nhanh, sơ ý c.ắ.n  lưỡi, đau điếng .
 cái sự chiều chuộng thái quá của nhà  cả dành cho con dâu khiến dì  khó chịu đến sôi máu.
Mẹ Tống   cũng chẳng buồn đôi co thêm. Bà mặc kệ Dì Hai  đó, cứ thế bưng chậu  thẳng  ngoài sân để đổ nước.
"Chị dâu ơi đừng  vội! Có  chị chiều chuộng con dâu quá  ?"
Dì Hai vội vàng đuổi theo. Nếu đêm nay  moi cho  ngọn ngành, e rằng dì  sẽ chẳng thể nào chợp mắt yên . "Cái gì cơ?"
Dì Hai nghiêng đầu  Mẹ Tống,   chỉ tay về phía khu nhà đông viện, thận trọng hỏi: "Hay là... con Tinh Tinh nó  thai ?"
Xoảng!
Mẹ Tống bất ngờ đến mức đ.á.n.h rơi chiếc chậu trong tay, vỡ tan tành. Bà há hốc miệng, lắp bắp hỏi: "Con dâu... con dâu  thai thật ư?" Vì quá choáng váng, bà  hề   nước trong chậu  đổ lênh láng,  ướt sũng đôi giày vải thô của  từ lúc nào.
"Dì Hai  hỏi thì cứ trực tiếp  mà hỏi, việc gì  lòng vòng hỏi  cháu  gì?"
Một giọng  trầm lạnh bất ngờ vang lên ngay  lưng họ.
Dì Hai   phắt đầu ,  thấy một bóng  cao lớn đang sải bước về phía họ trong màn đêm. Anh  mặc áo sơ mi trắng, quần xanh quân phục, dáng  vạm vỡ, vai rộng eo thon, chân tay dài khiến    thể rời mắt. Chính là Tống Văn Cảnh chứ ai!