Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
"Được, nếu cô  thể  , nhưng  cảnh báo cô một câu:   tổn hại đến tính mạng cô ."
Giang thiếu gia nhún nhún vai: "Bằng , nếu   phát điên, e rằng cô sẽ  tự gánh lấy hậu quả."
Giang thiếu gia im lặng một lúc. Người  cả lạnh lùng, vô cảm trong nhà  , thường ngày chẳng hề bận tâm đến bất cứ điều gì,  mà  bỗng nhiên  sức bảo vệ một .
Chẳng lẽ   tò mò ? Giang thiếu gia quả thực  tài nào kìm  lòng hiếu kỳ. Ai mà  hiếm lạ thứ  lài tầm thường đó chứ?
Kết quả là cô gái Diệp Mạn Tinh   gọi một cuộc điện thoại đến, còn    nhúng tay  chuyện của cô  thì liệu    thực sự  thể nhúng tay  ?
Lần    thành công, giờ    xen  chuyện ly hôn của Diệp Mạn Tinh, Giang thiếu gia trong lòng bứt rứt  thôi.
Hay ,  mà   vốn sắp xếp  đó   c.h.ế.t. Giờ    tự động tìm đến xin giúp đỡ, Giang thiếu gia càng thêm hứng thú. Anh  thực sự tò mò đến mức  vén màn  chuyện.
Giờ đây cô gái Diệp Mạn Tinh  xuất hiện,  cũng  xem rốt cuộc là con  như thế nào, mà  thể khiến một nhân vật   phận khác biệt  để mắt tới cô  như thế?
Trần Kiều Kiều  , chỉ  c.ắ.n chặt môi.
"  rõ."
Gà Mái Leo Núi
Giang thiếu gia là kẻ chẳng màng đến thể diện, cũng  bao giờ quan tâm tới cảm xúc của ai,    thể để ý tới tâm trạng của cô  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-108.html.]
Tại thị trấn, Tống Văn Cảnh còn  công việc riêng cần giải quyết. Khi đưa Diệp Mạn Tinh đến nơi thì gặp thanh niên trí thức Triệu Giai Giai   đợi họ từ lúc nào.
Cô Triệu Giai Giai quả thực   lòng. Hôm nay cô   xin nghỉ một ngày phép,  Diệp Mạn Tinh  lên thị trấn khám thai, liền cất công đến đợi sẵn ở đó.
Diệp Mạn Tinh thấy   vẻ đang bận rộn, liền chủ động mở lời:
"Nếu   việc bận thì cứ   . Em với Giai Giai sẽ  chợ một lát  về ."
"Anh sẽ cố gắng về sớm."
Tống Văn Cảnh vẫn thản nhiên cầm gói t.h.u.ố.c dưỡng thai cho vợ, chẳng bận tâm đến ánh mắt dòm ngó của  ngoài. Sau lưng  là một chiếc ba lô con cóc chất đầy đồ đạc lỉnh kỉnh.
Trước khi , Diệp Mạn Tinh cẩn thận nhét  túi áo  một chiếc ví đen. Trong ví  mười đồng tiền mặt, tuy  nhiều nhặn gì nhưng cô sợ  mang theo bên  sẽ  an .
Tống Văn Cảnh dừng , dặn dò: "Lát nữa em  ăn gì thì cứ tự mua lấy mà ăn. Nếu  xếp hàng chờ thì cứ đợi  về hoặc ghi  giấy,  sẽ mua giúp cho."
Dù trong lòng lo lắng cho cô, nhưng Tống Văn Cảnh chỉ  ba ngày nghỉ phép nên  cần tranh thủ thời gian. Trước khi ,  còn  quên dặn dò: "Anh  việc ở ủy ban xã. Em cứ  chợ cùng thanh niên trí thức Triệu  về sớm một chút. Tối chúng  cùng về."
Dứt lời,  gật đầu với Triệu Giai Giai: "Cảm ơn thanh niên trí thức Triệu  chiếu cố. Vợ  đang mang thai, xin cô đừng để cô  ở bên ngoài quá lâu. Nếu  bất trắc gì, cứ trình báo công an."
Tống Văn Cảnh quả thực  quen thuộc với thị trấn . Dẫu   cũng  quen  vài đồng chí ở Ty công an và ủy ban xã trong trấn. Giờ cô vợ trẻ của   ở đây, trong lòng  cũng nhẹ nhõm  phần nào.