Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 420: --- Tăng Kỳ, bất ngờ vui mừng
Cập nhật lúc: 2025-10-31 11:24:27
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cho đến khi hai lên xe, vẫn còn thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Hoàng Hậu Nhân ở bên ngoài.
Minh Đại ngượng ngùng sờ mũi, tuy xin , nhưng thế cũng , ít nhất khi các sinh viên chuyên ngành Y học cô một vị chồng cưới hung hãn như , cuộc sống bốn năm đại học của cô hẳn sẽ yên tĩnh.
Trong tiếng Cố Tư Niên, "hũ giấm lớn", huýt sáo tự mãn, xe dừng ký túc xá của Minh Đại.
Trên sân trống cửa ký túc xá, một chiếc xe dừng đường hoàng, chặn kín lối , Cố Tư Niên đành đậu xe ở lề đường.
Mấy xuống xe, cầm đồ đạc, về phía ký túc xá.
Trong ký túc xá ồn ào náo nhiệt, đủ giọng từ khắp miền, thậm chí còn tiếng trẻ con lóc.
Theo phòng chìa khóa, mấy nhanh chóng tìm thấy ký túc xá của Minh Đại.
Chưa kịp đẩy cửa , bên trong truyền một giọng quen thuộc.
Minh Đại và Cố Tư Niên , mỉm .
Người quen cũ!
“ cho cô , đây là giày nhập khẩu da bê đấy, giẫm hỏng một chút thôi là các đền nổi ! Nhất định trông chừng kỹ thằng nhóc con nhà cô !”
Minh Đại đẩy cửa bước , liền thấy Tiền Tiểu Hủy chống nạnh giữa phòng ký túc xá, trừng mắt phụ nữ đang ôm một bé chiếc giường phía bên trái.
Người phụ nữ trông 30 tuổi, ôm con trừ, miệng ngừng lời xin .
Thằng bé trong lòng sợ hãi đến mức nước mắt lưng tròng, nép lòng dám ló .
Trịnh Thư Hòe một bên, lông mày cau chặt, rõ ràng hài lòng với thái độ của Tiền Tiểu Hủy, nhưng cũng mở lời khuyên can.
Lý Trung Lai, tên bợ đỡ, đang hết lòng lắp rèm cửa cho nữ thần, thỉnh thoảng Tiền Tiểu Hủy sai vặt lấy nước.
Lâm Thanh Nhã đang ở giường gần Tiền Tiểu Hủy, cũng đang lắp rèm.
Tay cô ngừng việc, ánh mắt thì luôn hướng về Trịnh Thư Hòe bên cạnh, mong thể giúp đỡ.
Nếu như Hắc Tỉnh, Trịnh Thư Hòe sớm đỏ mặt, chủ động tiến lên giúp đỡ .
Mà giờ đây, Trịnh Thư Hòe thà nhíu mày Tiền Tiểu Hủy mẩy kiểu tiểu thư, cũng đầu cô . Xem thật sự từ bỏ cô .
Minh Đại ở cửa, hắng giọng, tủm tỉm : “Ôi chao, thật trùng hợp quá, đều mặt đông đủ thế !”
Nghe thấy động tĩnh, mấy đầu , khi thấy Minh Đại và Cố Tư Niên với vẻ mặt lạnh lùng phía cô, tất cả đều sững sờ tại chỗ.
Tiền Tiểu Hủy giống như con gà bóp cổ, vèo một cái chui tọt lưng Trịnh Thư Hòe. Lâm Thanh Nhã thì ngay khoảnh khắc thấy Cố Tư Niên, liền kéo mạnh tấm rèm lắp xong, cả trốn biệt trong.
Lý Trung Lai: ...Ừm... Anh đang nghiêm túc úp mặt tường.
Áp lực đáp lời ngay lập tức đổ dồn lên Trịnh Thư Hòe, tái mét mặt, nửa ngày trời mới nặn một câu: “Chào cô.”
Rồi cũng im lặng luôn.
Minh Đại cũng bận tâm, dẫn hùng hổ chen .
Ký túc xá 10 giường, năm giường đều ở, giường tạm thời ai.
Minh Đại ở giường , một lúc, cô chọn vị trí giường của Tiền Tiểu Hủy, để Cố Tư Niên giúp trải giường. Mẹ Bạch và chú Ngụy khi chào hỏi mấy , thì xuống lầu giúp Minh Đại thủ tục thẻ cho ở trọ bên ngoài.
Thấy Minh Đại chọn vị trí ngay đầu , Tiền Tiểu Hủy vui bĩu môi, Cố Tư Niên trèo lên, rốt cuộc cũng dám gì.
Thấy Cố Tư Niên lên trải giường cho Minh Đại, phụ nữ ôm con ở giường cũng đoán mối quan hệ của hai , chút tò mò Minh Đại, mang theo bất cứ thứ gì.
Cô thật quá !
Rõ ràng Lâm Thanh Nhã cũng là một đại mỹ nhân, nhưng trông vẻ nhỏ mọn, khó gần, giống cô bạn học , rạng rỡ hào sảng, hớn hở, trông dễ thiết.
Trong khi cô đang đ.á.n.h giá Minh Đại, thì Minh Đại cũng đang cô .
“Cô bạn, đây là con trai cô ? Đáng yêu quá.”
Minh Đại , lấy một nắm kẹo sữa đưa qua.
Thằng bé thấy kẹo sữa, mắt liền sáng lên, nhưng vẫn đỏ mặt nép lòng , đưa tay nhận, rõ ràng là dạy dỗ cẩn thận.
Người phụ nữ ngượng nghịu xua tay liên tục: “Cảm ơn cô bạn, kẹo sữa đắt lắm, cô cứ giữ mà ăn .”
Minh Đại chú ý đến bàn tay cô đưa , các khớp ngón tay lồi và mùi thảo d.ư.ợ.c thoang thoảng, chút kinh ngạc: “Cô bạn cũng là chuyên ngành Đông y ?”
Người phụ nữ ôm con nhường chỗ, mời Minh Đại xuống.
“ , mấy chúng đều là như thế, năm nay chuyên ngành Đông y chỉ nhận năm nữ sinh, đều ở ký túc xá cả, ngoài bốn chúng , còn một Trình Lệ, cô tiễn yêu , yêu cô là quân nhân.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-420-tang-ky-bat-ngo-vui-mung.html.]
Minh Đại gật đầu, nhét kẹo túi vải của bé, khi phụ nữ định từ chối, cô mở lời: “Đều là bạn học cả, đừng khách sáo với gì, cục cưng đáng thương kìa, còn nữa, ăn kẹo xong là nữa nhé!”
Người phụ nữ sự khao khát trong mắt con trai và những giọt nước mắt còn vương má, cũng kiểu cách nữa, bóc một viên kẹo nhét miệng con.
“Mau, cảm ơn cô.”
Thằng bé ngậm kẹo sữa ngập ngừng : “Cảm ơn cô.”
Minh Đại đáng yêu nhịn mà véo véo đôi má trắng nõn của bé.
Thấy Minh Đại hề tỏ vẻ ghét bỏ, cô thở phào nhẹ nhõm: “ tên Tăng Kỳ, 28 tuổi, cô thể gọi là chị Tăng, cô bạn tên là gì ạ?”
Minh Đại : “ tên Minh Đại, 18 tuổi.”
Tăng Kỳ kinh ngạc cô: “Tiểu Minh em mới 18 tuổi thôi , chắc là em nhỏ nhất ở đây .”
Tiểu Minh…
Thôi , Tiểu Minh thì Tiểu Minh !!!
“Chắc là ạ, chị Tăng, em tay chị, chị chắc là giỏi xoa bóp bấm huyệt ?”
Tăng Kỳ mở to mắt: “Ôi, cô xoa bóp bấm huyệt ?”
Trong lúc kinh ngạc, cô cả giọng địa phương, thể tin nổi Minh Đại.
Minh Đại : “Em từ khớp ngón tay của chị, với chị mùi tinh dầu thảo dược.”
Tăng Kỳ theo bản năng tay Minh Đại, mười ngón tay thon dài, giống tay cô .
Minh Đại sự nghi vấn của cô : “Em giỏi xoa bóp bấm huyệt, chủ yếu là châm cứu.”
Tăng Kỳ kính phục cô: “Có thể một cái là bí quyết của , em thật sự giỏi. Tay nghề xoa bóp gia truyền nhà , đến truyền năm đời , từ nhỏ theo ông nội học từng chút một. Khi nào thời gian, chị sẽ bấm bóp cho em, em thử sẽ , chị dối , tay nghề của chị, đặt ở Kinh Thành cũng thuộc loại hàng đầu đấy.”
Minh Đại lập tức đồng ý!
Đây chẳng là buồn ngủ gặp chiếu manh ?
Cô vẫn luôn tìm kiếm nhân tài trong lĩnh vực xoa bóp bấm huyệt, đây vẫn tìm , chỉ sưu tầm khá nhiều y thư.
Ban đầu cô còn định tự đào tạo, ngờ gặp một bảo bối lớn như trong ký túc xá.
Hai chuyện một lát, Bạch và chú Ngụy xong thủ tục và lên.
Minh Đại chào Tăng Kỳ định rời .
Vừa khỏi cửa Trịnh Thư Hòe và Tiền Tiểu Hủy đuổi theo.
Mèo Dịch Truyện
“Minh… cô Minh! Cô đợi chút.”
Minh Đại tiếng đầu , thấy hai cách đó khá xa, chút buồn : “Có việc gì ?”
Trịnh Thư Hòe bây giờ vẫn còn sợ Minh Đại, mơ màng thế nào ký hợp đồng thu mua thảo d.ư.ợ.c ba năm với Liễu Gia Loan. Sau khi về giao cho thầy giáo, thầy tức đến xanh mặt, vì chuyện , họ đắc tội với ít nhà cung cấp thảo dược.
May mắn là thảo d.ư.ợ.c của Liễu Gia Loan chất lượng thực sự , mặc dù giá cả cũng cao, nhưng đó thầy cũng truy cứu trách nhiệm nữa, chỉ dặn dò họ nhất định mua bằng củ nhân sâm hai trăm năm tuổi đó.
Ông nội Tiền hai năm nay sức khỏe , dựa nhân sâm để duy trì, nhưng củ nhân sâm trong nhà quá lâu, d.ư.ợ.c tính mất quá nhiều, hiệu quả còn nữa.
Củ nhân sâm trong tay Minh Đại là thứ họ dễ mua nhất, thầy giáo bảo hai họ mời Minh Đại về nhà chơi, nhất định mua củ nhân sâm đó.
Vốn dĩ, định đợi đến khi khai giảng mới liên hệ với Minh Đại, ngờ gặp cô ở ký túc xá.
Vì , trực tiếp truyền đạt ý của thầy giáo.
Nghe đầu đương nhiệm của nhà họ Tiền mời về nhà chơi, Minh Đại gì mà chỉ lườm một cái.
Cố Tư Niên khách khí mở lời: “Cha ruột sắp c.h.ế.t mà còn bày đặt cái trò lên mặt già, dùng vai vế để đè , thì tùy, dù sắp mất cha cũng chúng .
Nói với cái lão sư ch.ó má của các ngươi, nhân sâm thì đích đến Đai Viên gặp Minh Đại!”
Nói xong, trực tiếp bảo vệ Minh Đại rời , để Trịnh Thư Hòe với vẻ mặt khổ sở và Tiền Tiểu Hủy đang hậm hực.
“Không ! Cô là ai chứ!! Dám bắt cha đích đến cầu thuốc, cô sợ giảm thọ !!”
Trịnh Thư Hòe bóng lưng hai rời , đầu càng đau hơn.
Thầy giáo của y thuật thì cần bàn cãi, nhưng tính tình cũng thanh cao và khó tính, nếu thì cũng thể dạy dỗ một Tiền Tiểu Hủy như thế .
Bảo thầy đích đến cầu thuốc, khó lắm!