Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 417: Tham vọng của Phan Tiểu Tứ, Minh Trường Giang
Cập nhật lúc: 2025-10-31 11:24:24
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong khi Minh Trường Giang và Triệu Tuyết Oánh ba phiên đến tiểu viện chặn cửa, Minh Đại và Cố Tư Niên đang bận rộn đến ga tàu đón .
Khi đăng ký trường và chuyên ngành kỳ thi đại học, Minh Đại và Cố Tư Niên đều về Kinh Thành, Đại đội trưởng và Bí thư Liễu cùng ý kiến, đều đăng ký đại học Kinh Thành cho những thanh niên trong làng thể đỗ trường ở Kinh Thành.
Đùa !
Hai bảo bối lớn , Liễu Gia Loan của họ cũng đó!
Chuyên ngành đều là khi hỏi ý kiến Minh Đại mới chọn.
Nhờ sự hợp tác với Cửa hàng Hữu Nghị Kinh Thành trong những năm qua, những thanh niên trong làng đều Liễu Đại Trụ sắp xếp riêng, từng đến Kinh Thành để mở rộng tầm mắt.
Cho nên so với những sinh viên xuống xe ngơ ngác đường, họ hơn nhiều, xuống xe tìm thấy Minh Đại và ở vị trí cửa .
Hai mất một ngày để đưa tất cả đến trường.
Phan Tiểu Tứ và Liễu Lai Phát cũng , họ đỗ cùng một trường cao đẳng tài chính kinh tế ở Kinh Thành.
Sau khi Minh Đại sẽ giao nhà máy b.ăn.g v.ệ si.nh ở Kinh Thành cho cô quản lý, Phan Tiểu Tứ kích động thôi, từ bỏ việc thi chuyên ngành y học, mà thi chuyên ngành kinh doanh, nhất định bù đắp những thiếu sót về chuyên môn của , Liễu Lai Phát càng là vợ xướng chồng theo, đăng ký cùng một chuyên ngành của cùng một trường.
Xét đến vấn đề xây nhà máy , Minh Đại đăng ký cho Phan Tiểu Tứ và Liễu Lai Phát học ngoại trú, sắp xếp họ đến tiểu viện ở.
Sau khi đón , họ lái xe về phía tiểu viện.
Cùng lúc đó, cổng tiểu viện, Minh Trường Giang xổm ở đầu hẻm cách đó xa, rụt cổ cánh cổng lớn.
"Con ranh c.h.ế.t tiệt c.h.ế.t ở ! Khai giảng mà cũng về!?"
Ngay lúc ông đang bận rộn c.h.ử.i bới, chú ý đến đến từ phía .
Sau một tiếng động trầm đục, hai bóng khiêng Minh Trường Giang đ.á.n.h ngất trong xe ở cuối hẻm.
Xe dừng cửa, tiểu viện mới tinh, Phan Tiểu Tứ và Liễu Lai Phát trợn tròn mắt.
"Sư phụ! Cái cho chúng con ở !"
Nhìn Phan Tiểu Tứ với vẻ mặt kinh ngạc, Minh Đại buồn gật đầu: ", tạm thời cho các con mượn ở, đợi các con mua nhà riêng của , sẽ thu ."
Liễu Lai Phát những phiến đá xanh lau chùi sáng bóng, tặc lưỡi: "Chỗ chúng con mua nổi , đời ở một là lắm !"
Minh Đại phản bác, về phía Phan Tiểu Tứ.
Khác với ánh mắt tò mò của Liễu Lai Phát, ánh mắt Phan Tiểu Tứ ngắm sân viện càng ngày càng sáng.
Cô hít sâu một , ánh mắt nóng bỏng chằm chằm Minh Đại: "Sư phụ, con thật sự thể mua nổi cái viện ?!"
Thấy ngọn lửa tham vọng nhảy nhót trong mắt cô , Minh Đại khẳng định gật đầu: "Sẽ, con chỉ mua nổi cái nhỏ, tương lai, con còn mua nổi cái lớn hơn nữa!"
Đùa !
Kiếp , La Thành là đại phú hào hàng đầu sở hữu nhiều căn nhà ở Kinh Thành, mà đây đều là tiền do Phan Tiểu Tứ kiếm mà mua!
Phan Tiểu Tứ lời khẳng định của sư phụ, trong lòng dâng lên một cỗ nhiệt huyết.
Cô sự tin tưởng mù quáng Minh Đại, sư phụ cô thể mua nổi, thì nhất định cô sẽ mua nổi!!
Cũng vì lời khẳng định của Minh Đại hôm nay, khiến Phan Tiểu Tứ trong những năm tháng nhiệt tình tích trữ nhà đất, đến nỗi Liễu Lai Phát thời gian nghề thu tiền thuê nhà.
Sau khi an bài thỏa cho hai , đưa hai báo danh, Minh Đại và Cố Tư Niên liền về nhà.
Về đến nhà, Minh Đại chuẩn những thứ cần thiết cho việc khai giảng, còn Cố Tư Niên thì núi trong vườn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-417-tham-vong-cua-phan-tieu-tu-minh-truong-giang.html.]
Trong rừng hoang núi, Minh Trường Giang tháo khớp hàm chạy như điên tiếc mạng, phía , một con hổ lớn béo ú đuổi theo ngừng như đang trêu chọc.
Minh Trường Giang cổ đau nhói một cái liền bất tỉnh, khi tỉnh , là Một Tai vỗ cho tỉnh.
Nhìn bộ quần áo n.g.ự.c xé thành từng mảnh vải, con hổ đang nhe răng gầm gừ với , Minh Trường Giang theo bản năng hét chói tai, nhưng phát hiện hàm điều khiển , thể kêu lên tiếng nào!
Hắn sợ hãi đến mức nhấc m.ô.n.g lùi liên tục, thấy con hổ ý định vồ tới, mới dám , lăn lê bò toài mà chạy trốn.
Thấy chạy , Một Tai cũng vội, tại chỗ l.i.ế.m liếm móng vuốt, ngáp một cái, vươn vai, đó mới chậm rãi đuổi theo hướng Minh Trường Giang bỏ chạy.
Minh Trường Giang tiếng gầm gừ của dã thú thỉnh thoảng vang lên phía dọa cho hai chân mềm nhũn, điên cuồng chạy trốn, khắp đầy những vết xước rướm m.á.u do cành cây cào.
Một Tai vội vồ xuống, đuổi kịp , vồ lên là một trận quyền pháp uy dũng của hổ, đ.á.n.h cho một trận tơi bời tha cho chạy.
Thậm chí, khi thấy Minh Trường Giang sợ đến mức gào t.h.ả.m thiết, nó còn tinh nghịch ngậm đầu miệng, khiến đầu dính đầy nước dãi.
Minh Trường Giang cứ thế dọa cho ngất kéo tỉnh, lặp lặp hai ba chục , cuối cùng chịu đựng nổi nữa!
Lại một nữa Một Tai vồ xuống, kịp chờ Một Tai há miệng, Minh Trường Giang đang đến biến dạng trực tiếp banh to miệng hổ , tự đưa đầu .
“A ba a ba a ba a ba a ba a ba!! Huhu!!” (Ăn thì ăn quách , chịu hết nổi !! Huhu!!)
Một Tai sững , theo bản năng mài mài răng, nếm thấy vị mặn chát trong miệng, nó ghét bỏ nhổ đầu , tát một cái mặt .
“Gừ gừ!!” (Ghê tởm!!)
Cái tát , ngờ đ.á.n.h bật hàm lệch của Minh Trường Giang trở .
Sau cơn đau dữ dội, nhận thể chuyện trở , Minh Trường Giang liền hét lớn hổ thương !!!
Đáng tiếc, bốn phía yên tĩnh, ai để ý đến .
Ngay khi định tiếp tục la hét, một bóng hình sọc vàng thon dài khác nhảy xuống, lập tức vồ lấy .
Khác với kiểu trêu đùa của Một Tai lúc nãy, Tiểu Mỹ một móng vuốt giẫm gãy xương bả vai của Minh Trường Giang, móng vuốt sắc bén găm chặt vai , m.á.u nóng nhanh thấm .
Minh Trường Giang cơn đau kịch liệt đ.á.n.h thức, ánh mắt tràn ngập sát ý của Tiểu Mỹ, nuốt ngược tiếng hét đến tận họng trong.
Dịch thể ấm nóng ướt quần, Tiểu Mỹ khịt mũi một cái, ghét bỏ rời khỏi , nhảy vài ba cái lên cây.
Thấy nó , Minh Trường Giang thể kìm nén nỗi sợ hãi nữa, mặt đất, òa lên, nức nở, tiếng lớn đến nỗi cả khu nhà chính cũng sắp thấy.
Cố Tư Niên quan sát nửa ngày, chậm rãi từ trong rừng, lạnh lùng đàn ông đất.
Nghe thấy tiếng động, Minh Trường Giang sợ hãi co , thấy , kích động vịn xương bả vai thương dậy, chạy về phía Cố Tư Niên.
“Cứu mạng! Cứu mạng! Có hổ!!!”
Mèo Dịch Truyện
Cố Tư Niên yên động đậy, đợi đến khi bàn tay bẩn thỉu của vươn tới, tung đá một cước, khiến bay xa, đập thẳng cây.
“Ói!!”
Một ngụm m.á.u tươi trào tại chỗ, Minh Trường Giang đàn ông đang thu chân ở phía xa, sợ hãi run rẩy: “Anh!! Là trói đến đây!
Tại ? quen !! Chúng oán thù, trói gì?!!”
Cố Tư Niên lạnh một tiếng: “Không oán thù?!”
Anh chậm rãi rút chiếc thắt lưng bên hông , ánh mắt đàn ông đang kinh hoàng đất như một c.h.ế.t.