Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 377: --- Kinh ngạc từ đầu đến cuối!
Cập nhật lúc: 2025-10-31 03:59:06
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy con hổ rời , thành phố quan sát hồi lâu, đó mới dám run rẩy bước khỏi xe con, đến bên cạnh chủ nhiệm công xã.
“Chủ nhiệm Phùng , trong Liễu Gia Loan thật sự nuôi hổ !”
Họ vẫn luôn nghĩ đó chỉ là lời đồn, ngờ là thật!!
Phùng Kim Bảo tủm tỉm giải thích: "Phải, , các đồng chí ở Liễu Gia Loan đều là những đồng chí . Không những trong thôn đoàn kết lạ thường, mà ngay cả các loài động vật núi cũng là đối tượng để họ đoàn kết. Chẳng hổ cũng đoàn kết theo cách đó ?"
Những từ thành phố há hốc mồm , đầu tiên rằng, đoàn kết dùng như !
Phùng Kim Bảo tráo trở dối, dù đây cũng là lời bao biện ban đầu của Liễu Đại Trụ với . Anh mơ cũng , tại hổ lời trong thôn họ như !
Nhìn thấy hổ rời , khí tại chỗ hơn nhiều. Lãnh đạo cục giáo d.ụ.c thành phố nhanh chóng tất thủ tục, thúc giục Phùng Kim Bảo nhân lúc hổ mặt, dẫn họ thôn tìm .
Phùng Kim Bảo lắc đầu lia lịa: "Không , ! Phải đợi hổ gọi đến dẫn chúng , thể tự ý xông !"
Luôn những kẻ cứng đầu lời khác, cứ nhất quyết .
Một tiểu cán sự theo từ thành phố xuống, lẽ nịnh bợ lãnh đạo, lời khuyên ngăn của Phùng Kim Bảo, nhất quyết tự tìm đón.
Hắn đặt chân qua vạch ba tám cổng làng Liễu Gia Loan, cảm thấy lạnh toát, dường như thứ gì đó khóa chặt!
Khoảnh khắc tiếp theo, bảy tám con sói mặc áo bông hoa to sặc sỡ từ các ngóc ngách trong làng xuất hiện, nhe nanh tiến sát về phía tiểu cán sự cứng đầu.
Mặc dù những con sói khoác chiếc áo bông hoa to ngộ nghĩnh, hình cũng béo như lợn, nhưng bảy tám con cùng lúc xuất hiện, tiến về phía tiểu cán sự, vẫn đáng sợ!
Trong nháy mắt, tiểu cán sự sợ đến mức sững tại chỗ, dám nhúc nhích. Khi đàn sói cúi thấp áp sát, cả run lẩy bẩy như sàng, chỉ thiếu nước tè quần!
Phùng Kim Bảo thì ung dung xem kịch, hề vội vàng.
Những con sói gặp nhiều . Chỉ cần chủ động tấn công, những con sói cùng lắm là cho động đậy, chứ sẽ chủ động c.ắ.n , trừ những kẻ tự tìm đường c.h.ế.t.
Nhìn tiểu cán sự sắp sợ đến tè quần, Phùng Kim Bảo cảm thấy hả hê lạ thường. Làm lắm! Mấy đứa áo hoa!!
Anh sớm ghét cay ghét đắng cái tên tiểu cán sự cứ bóng gió suốt cả đường , dựa việc là từ thành phố xuống mà dám mỉa mai hồng kỳ công xã của họ là nơi nghèo nàn ôm ổ vàng!!
Bây giờ , ở đây của họ chỉ phượng hoàng vàng thể ôm ổ vàng, mà hổ và sói cũng ít !!
Ngay khi tiểu cán sự nghĩ rằng sắp toi đời, các lãnh đạo thành phố đang la lối đòi gọi dân quân đến đ.á.n.h sói, thì trong làng tới.
Chạy nhanh nhất phía là Một Tai. Nhìn thấy nó, những vây quanh Phùng Kim Bảo lập tức tan tác như chim vỡ tổ, chui xe.
Một Tai ngậm cái giỏ rỗng về, lịch sự đặt mặt Phùng Kim Bảo. Bên trong còn một nửa giỏ dâu tây, là quà đáp lễ của Minh Đại.
Phùng Kim Bảo tủm tỉm nhận lấy, thành tâm cảm ơn Một Tai, mới về phía những phía .
Bí thư Liễu và Liễu Đại Trụ xe trượt do ch.ó kéo tới, thấy đàn sói vây quanh cũng bận tâm, mà trực tiếp lướt qua, tìm đến Phùng Kim Bảo.
"Chủ nhiệm Phùng, rảnh rỗi ghé qua nữa ?"
Phùng Kim Bảo xách giỏ, chỉ chiếc xe con và xe tải lớn phía : " và các lãnh đạo thành phố đến để mang tin vui cho các đồng chí! Kết quả thi đại học , thôn các đồng chí 35 sinh viên đại học!!!"
"Gì?!! Bao nhiêu !!"
"35 !! Trời đất quỷ thần ơi!! Thôn chúng giỏi quá mất!!"
Liễu Đại Trụ sắp phát điên vì vui sướng !!
Những thực sự rạng danh mà!!
Bí thư Liễu thi , nhưng ngờ đến , cũng vui vẻ khép miệng , vội vẫy Phùng chủ nhiệm dẫn thôn.
Phùng Kim Bảo vội vàng gật đầu: "Các đồng chí thi cử đều ở trong thôn chứ, còn đặc biệt chép bảng điểm qua đây nữa. Thủ khoa khối tự nhiên chính là ở thôn các đồng chí đó!!"
Liễu Đại Trụ và Bí thư Liễu mắt sáng rực: "Là tiểu Minh thanh niên trí thức ?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-377-kinh-ngac-tu-dau-den-cuoi.html.]
Phùng Kim Bảo gật đầu: ", chính là cô ! Tiểu thanh niên trí thức tròn 18 tuổi, thực sự giỏi quá!! Thành phố cử phóng viên báo chí đến , chắc chắn sẽ phỏng vấn các đồng chí , hãy bảo các đồng chí chuẩn sẵn sàng nhé!!"
Liễu Đại Trụ sẽ lên báo, kích động sờ râu, tự hỏi nên cạo râu .
Ba mời các lãnh đạo thành phố xuống xe, Một Tai cũng lững thững theo.
Các lãnh đạo thành phố trong xe, tiên qua cửa kính xe, một nhóm trẻ con cứ thế dễ dàng dắt đàn sói đang vây quanh tiểu cán sự .
!
Những con sói còn hung dữ c.h.ế.t, trong tay đám trẻ con Liễu Gia Loan , còn ngoan hơn cả chó!
Đám sói lớn thì biểu thị, còn cách nào khác, một bữa no và no từng bữa, chúng chỉ phân biệt rõ, mà bây giờ còn kén ăn nữa!
Sau đó là ba Phùng Kim Bảo, một bầy sói, ch.ó sói và hổ, trò chuyện vui vẻ.
Đây là cái thế giới ma thuật gì !!
Các lãnh đạo thành phố đang còn choáng váng, thì ba họ tới.
Dưới sự đảm bảo lặp lặp của Liễu Đại Trụ, các lãnh đạo thành phố mới dám xuống xe. Nhìn cái đầu hổ tò mò, chân họ vẫn run bần bật.
May mắn , sự chú ý của Một Tai giờ đội trống chiêng thu hút, nó tò mò , tiếng động phát như thế nào.
Tiếng "cạch cạch" quen thuộc, Một Tai vô thức phối hợp động tác.
Các lãnh đạo thành phố thấy nó hợp tác như , cuối cùng cũng yên tâm, khẽ ho khan hai tiếng, bảo đội trống chiêng tiếp tục gõ, dẫn lên xe trượt do ch.ó sói kéo, phóng về phía làng.
Vào khoảnh khắc tiếng trống chiêng vang lên, cơ thể Một Tai ngừng run rẩy, lắc lư theo nhịp điệu.
Rất nhanh, nó phát hiện thứ khiến nó vô cùng phấn khích chiếc xe tải đang chạy là gì.
Không kìm , nó chằm chằm cái trống của đ.á.n.h trống, đến nỗi đ.á.n.h trống chịu nổi áp lực, "huhu" một tiếng bỏ trống chạy trốn.
Một Tai nhảy lên xe tải, chen chúc giữa đội trống chiêng đang sợ c.h.ế.t khiếp, cái đầu to chấm chấm theo tiếng trống chiêng lạc nhịp mà làng.
Mới lên xe trượt do ch.ó sói kéo, của cục giáo d.ụ.c thành phố và phóng viên vẫn còn chút sợ hãi.
Cho đến khi trải nghiệm sức mạnh bùng nổ và kỹ thuật rẽ mượt mà của ch.ó sói, họ lập tức phấn khích, hào hứng.
Đợi đến khi lướt qua những ngôi nhà tranh cũ kỹ, đến với khu dân cư mới sạch của Liễu Gia Loan, tất cả đều choáng váng!!
Mèo Dịch Truyện
Đây là chốn thần tiên nào !!
Đẹp quá mất!!
Phùng Kim Bảo xách giỏ, tủm tỉm phản ứng của , kìm mà thầm sướng rơn. Quả nhiên, từng thấy sự đời tuyệt đối chỉ !
Đến cả đến Liễu Gia Loan mấy , nhưng mỗi trở đều vẫn sốc thêm một nữa!
Liễu Đại Trụ dẫn đầu, đưa dừng ở trung tâm hoạt động của Liễu Gia Loan.
Nơi lúc việc gì thì là phòng tự học, phòng sách; lúc việc thì cũng thể dùng phòng họp.
Sau khi mời , thấy trong phòng họp rộng lớn, những chiếc tủ sách xếp gọn gàng dựa tường, chất đầy sách, miệng lúc nào khép , tiếng chụp ảnh cũng ngừng vang lên.
Rất nhanh, dân làng nhận tin tức ríu rít từ khắp các ngóc ngách của khu dân cư đổ về, đến trung tâm hoạt động, chật kín bàn.
Người của đội trống chiêng cũng tự giác tìm một góc, cảnh giác con hổ bên cạnh, gõ những giai điệu lạc điệu, khiến những dân bên bật .
Thì trình độ của đội trống chiêng thành phố chỉ thôi, cũng chẳng cả!
Các lãnh đạo thành phố thì hoa mắt chóng mặt.
Nhìn một cái, là màu sắc sặc sỡ!