Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 324: --- Sự hi sinh kiểu tự cảm động
Cập nhật lúc: 2025-10-30 13:06:35
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngoài cửa điểm thanh niên trí thức, bà La và Đinh Tiểu Phượng hai , kẻ một lời, đáp một lời, kẻ chỉ trời, mắng đất, nhảy nhót c.h.ử.i La Thành xe lăn bằng súc vật.
Lúc đúng là giữa trưa, những dân chuyện để xem, đều bưng bát hóng chuyện.
Mèo Dịch Truyện
Minh Đại và Cố Tư Niên cũng , trưa nay hai ăn mì, lúc đang bưng bát, dựa đầu hẻm, húp mì xem kịch.
La Thành xe lăn, hai hung hăng, lòng đau đớn thôi.
“Mẹ, là nhớ con, bảo con về nhà thăm mà. Trong nhà nuôi gà con còn , con thể trộm trứng gà chứ?”
Bà La run rẩy vung chiếc khăn tay trắng nhỏ, nức nở : “Thằng hai , thể oan uổng con ? Nhà hôm nay chỉ mỗi con là ngoài, con thì là ai?”
Người ngoài?
La Thành khổ bà La đang t.h.ả.m thiết: “Mẹ, sáng nay còn chúng đều là một nhà, bảo con về nhà ở mà.”
Bà La đáp lời, ôm n.g.ự.c giả bệnh, rên rỉ than khổ, đàn ông c.h.ế.t sớm, một bà nuôi con cực khổ bla bla bla.
Đinh Tiểu Phượng một bên chống nạnh, lộ cái bụng tròn vo, mắng La Thành xối xả: “Chính là mày trộm! Thằng hai, trứng gà , hôm nay mày đền!”
Mắt cô đảo nhanh: “Với , mày tức bệnh , đưa tiền khám bệnh, cộng thêm trứng gà, mày đưa 100 đồng !”
Hò!
Đám đông xem náo nhiệt bên cạnh đều kinh ngạc, nhà họ La nuôi gà đẻ trứng vàng !
La Thành khổ chỉ chân : “Chị dâu, đến việc em nhà nuôi gà . Cho dù thật sự gà, em còn , thể trộm trứng gà chứ?”
Mắt Đinh Tiểu Phượng lấm lét đảo quanh: “Ai chân mày lành ? Dù , trứng gà nhà tao là mất khi mày ! Mày đền tiền!!”
Bà La cũng ở bên cạnh phụ họa: “La Thành , cả và thằng út của mày mày hại cải tạo , mày thể nhân lúc chúng nó nhà mà ức h.i.ế.p con mồ côi yếu ớt của chúng tao chứ!”
La Thành ngỡ ngàng bà La đang chuyện: “Mẹ, cả và thằng út rõ ràng là hại c.h.ế.t con nên mới đưa cải tạo, thể là con hại ?”
Trong mắt bà La lóe lên vẻ oán độc: “Nếu mày trở về, thì mấy chuyện . Con trai cả và con trai út của tao vẫn còn ở nhà yên , mày oán mày thì oán ai?!”
Đinh Tiểu Phượng cũng lạnh : “ ! Mày hại chồng tao cải tạo , còn dám trộm khẩu phần ăn của cháu trai, mau đền tiền ! Mày thấy cháu trai mày gầy như que củi ?”
Đám đông vây quanh, La Đại Bảo, đang bà La nắm tay, hình tròn trịa như cái chum, đồng loạt giật giật khóe miệng.
Que củi nhà mày trông như thế !
La Thành đau khổ già và chị dâu hung hăng, chợt hiểu tại sáng nay khi gọi đến nhà họ La, bà La chỉ qua loa vài câu đuổi .
Bà nhớ , mà thuần túy là nghĩ kỹ cách hãm hại .
Hiểu , La Thành hít một thật sâu, chậm rãi : “Mẹ, con trộm trứng gà , tự rõ trong lòng. Tiền của con còn chữa chân, thể đưa cho !”
Đinh Tiểu Phượng xong liền bùng nổ: “Cái gì?! Không tiền cho già và cháu trai? Vậy mà mày tiền trả nợ cho cái liên quan ?! Lại còn một tay là 200 đồng?! Tao thấy mày đúng là đồ vô lương tâm!!”
Bà La cũng hằn học đứa con chuyên khắc , trong mắt lóe lên vẻ độc ác, “phịch” một tiếng, bà quỳ xuống mặt La Thành.
“La Thành ! Chị dâu con đúng, con tiền trả nợ cho cô Phương thanh niên trí thức, tiền cho và cháu trai con chứ? Anh cả con nhà, sống nổi nữa ! Mẹ lạy con, con mau đưa tiền cho ?”
Nói xong, ánh mắt kinh ngạc của , bà “bốp bốp bốp” dập đầu ba cái La Thành.
La Thành hành động của bà dọa cho ngây , cứng đờ nhúc nhích.
Trong nhận thức của dân địa phương, cha dập đầu con cái là đại kỵ, sẽ con cái giảm tuổi thọ.
Những xung quanh khi phản ứng đều la lên “tạo nghiệp” xúm đỡ bà La đang quỳ đất dậy.
Dân làng càng kéo bà La dậy, bà càng hợp tác, đập đất, kêu La Thành cha hãy đưa bà , kẻo La Thành cho tức c.h.ế.t.
Đinh Tiểu Phượng cũng ưỡn cái bụng lớn chặn , cứ để chồng quỳ như , ép La Thành đưa tiền.
La Thành vở kịch châm biếm mắt, moi sạch tiền thì sẽ chịu dừng .
“ đưa!”
La Thành như mất hồn: “Mẹ, con đưa là chứ gì!?”
Cố Tư Niên La Thành thỏa hiệp, khẽ hừ lạnh một tiếng: “Ngu !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-324-su-hi-sinh-kieu-tu-cam-dong.html.]
Minh Đại gật đầu theo, một khi thỏa hiệp, đầu ắt sẽ thứ hai, La Thành thể thoát khỏi nhà họ La nữa .
La lão thái , lập tức mày nở môi , dựa sức của bò dậy: “Mẹ ngay mà, thằng hai con đúng là đứa con hiếu thảo thương . Mẹ cũng đòi nhiều, con đưa 200 tệ là .”
Mọi nên lời, còn tăng giá nữa ?
La Thành khẽ run môi, 200 tệ?
Mẹ thật sự định cho đường sống mà!
Những vây xem cũng xôn xao, bà La thật sự quá nhẫn tâm!
Thấy bà La quá đáng như , Thuyên Tử sống cạnh nhà nhịn nữa.
“ bà La góa phụ , bà tích đức chút , con gà nhà bà thằng La Đại Bảo ăn ? Hôm nó còn cầm đùi gà qua nhà chọc thèm cháu đấy, nhà bà gà thì lấy trứng gà cho La Thành ăn trộm hả?!”
Lời thốt , những khác thể chịu đựng nữa cũng nhao nhao phụ họa, đều thấy La Đại Bảo giơ đùi gà chọc thèm con cái nhà họ, La lão thái chột dám gì.
Đinh Tiểu Phượng hung hăng trừng mắt đáp trả: “Mẹ Thuyên Tử, liên quan gì đến bà, bà gì mà vẻ hùng thế! Câm mồm !”
Mẹ Thuyên Tử sầm mặt: “Cái đồ kính già nhường trẻ! Mẹ Thuyên Tử là bà gọi ? Hay để con dâu dạy bà cách chuyện?”
Vừa dứt lời, phía bà lập tức sáu cô con dâu, vẻ mặt hổ thị đằng đằng, khiến Đinh Tiểu Phượng lập tức câm nín.
La lão thái thấy con dâu dập, bèn sang thao túng tâm lý La Thành.
“Thằng hai , con cũng đừng thấy tủi . Con nghĩ mà xem cha con, nếu vì vấn đề của con, cha con c.h.ế.t sớm ?! Mẹ thành góa phụ ? Anh con, em con vì cha mà xem thường ? Đây là con nợ nhà họ La đó!!”
Lời thốt , La Thành đau khổ nhắm mắt , những lời như bao nhiêu , mỗi , gông xiềng nặng thêm một phần.
La lão thái vẻ mặt đau khổ của , hài lòng mỉm , bà quá hiểu đứa con trai , thế nào mới thể nắm thóp !
Bà véo chiếc khăn tay, lóc t.h.ả.m thiết: “Thằng hai , con nghĩ mà xem, đúng , thể lương tâm , mặc dù con hại c.h.ế.t cha con, vẫn nuôi con lớn khôn. Bây giờ, chỉ hỏi con 200 tệ, con cũng chịu đưa ?”
La Thành La lão thái thương tâm, sự áp bức triền miên khiến phản bác, nhưng cuối cùng thốt nên lời.
Đinh Tiểu Phượng thấy La Thành vẫn chịu đưa tiền, liền đẩy La Đại Bảo bên cạnh.
“Đại Bảo, , bảo chú hai con đưa tiền cho con, con là cháu đích tôn của nhà họ La chúng , tiền trong nhà đều là của con! Bây giờ chú hai con chịu mua thịt cho con ăn, mà giữ cho con hồ ly bên ngoài, con , bảo chú hai con đưa cho con.”
La Đại Bảo từ nhỏ chú hai là một chổi, nó ăn thịt đều là do chú hai khắc!
Bây giờ, chú hai tiền, mua thịt cho là cháu đích tôn ăn, mà tiêu cho ngoài ?!
Sao thể ?!
Nó lập tức xông , khi còn kịp phản ứng, đá thẳng chân thương của La Thành.
“Ưm!”
La Thành lập tức rên khẽ một tiếng, băng gạc chân cũng thấm máu!
“Đồ chổi! Đồ xui xẻo! Mau đưa tiền đây!! Không thì tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!”
Những xung quanh thấy đều giật , nhao nhao khuyên Đinh Tiểu Phượng quản con trai.
Đinh Tiểu Phượng những , còn mắng tất cả những mở miệng, khen La Đại Bảo lợi hại, đá một cái m.á.u .
La Đại Bảo khích lệ, đá càng hăng hơn.
La Thành chỉ nhíu mày tránh né, ý định dạy dỗ La Đại Bảo.
Minh Đại và Cố Tư Niên húp mì soàm soạp, La Đại Bảo mặt đầy hung dữ, đứa trẻ coi như nuôi hỏng .
Cố Tư Niên La Thành đang né tránh với vẻ khinh bỉ: “Ngu xuẩn, từng khác hại một , còn dám về nhà họ La? Bị một đứa trẻ con bắt nạt đến mà chống trả? Chậc chậc, Thái Bình Dương còn rộng bằng lòng , Đường Tăng đến cũng gọi một tiếng Bồ Tát!”
Minh Đại thở dài: “Thật sự là phí hoài t.h.u.ố.c của , , chân của La Thành thật sự sẽ tật. Anh mà, chính là kiểu hy sinh theo kiểu tự cảm động, mặc kệ nhà họ La đối xử với thế nào, đều cảm thấy chỉ cần im lặng chịu đựng là . Tiếc là càng nuông chiều, nhà họ La những ơn mà còn càng quá đáng hơn. Dù nhà họ La hại c.h.ế.t, đoán cũng ký xong biên bản hòa giải mới c.h.ế.t. Anh còn bằng đừng trở về, dính dáng nhà họ La, đầu óc còn khá tỉnh táo, trở về là hỏng hết.”
lúc La Đại Bảo đang đá hăng hái, một tiếng quát giận dữ nồng nặc mùi hôi thối vang lên.
“Dừng tay!!”