Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 259: --- Chuyện xưa, vô nhân tính!
Cập nhật lúc: 2025-10-30 13:04:08
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiền Tiểu Quyên vuốt tóc con gái: “Con vẫn luôn hỏi, vì năm đó đưa Tưởng Tư Tư về nhà họ Tưởng mà là con ?”
Triệu Tình Tình bĩu môi: “Bây giờ ích gì?”
Tiền Tiểu Quyên khẽ búng trán cô bé: “Có ích, ích lớn! Vì đưa nó , đưa con? Bởi vì con con gái của cô con gái của con!”
Triệu Tình Tình ngơ ngác: “Tưởng Tư Tư cũng mà ạ?”
Tiền Tiểu Quyên lắc đầu: “Nó là, Tưởng Tư Tư là con gái ruột của cô con.”
Nghe , mắt Triệu Tình Tình trợn tròn!
“Cái gì? Tưởng Tư Tư là con ruột của cô ư ưm!!!”
Mèo Dịch Truyện
Tiền Tiểu Quyên bịt miệng cô bé : “Nói nhỏ thôi, đừng để bố con và bà nội thấy!”
Đợi đến khi cô bé gật đầu hiệu sẽ kêu nữa, Tiền Tiểu Quyên mới buông tay.
Triệu Tình Tình thể tin nổi : “Mẹ, Tưởng Tư Tư thật sự là con gái của cô ư?! Không đúng ạ! Em họ bé kém chúng con hai tuổi ? Lúc nó trộm , chúng con đều hai tuổi mà?”
Tiền Tiểu Quyên khẳng định gật đầu: “Là con ruột, nhưng con của cô con với dượng.”
Triệu Tình Tình há hốc miệng: “Không con của cô với dượng, là con của ai?
Không ?!
Cô lấy dượng là đầu ?”
Tiền Tiểu Quyên khẩy: “Cái cô con gái của con , bình thường !
Năm đó Tưởng Mục Vân theo đuổi cô con ồn ào khắp nơi, ai cũng , quà cáp chất đống, theo đuôi cô con tặng hoa, thiếu một buổi nào.
Ngay cả cơ hội nước ngoài học nâng cao của cô con cũng là do nhà tranh thủ cho, thể là tình cảm sâu đậm lắm .
Còn cô con gái con thì ?
Không những trân trọng, ngược còn thấy Tưởng Mục Vân là một công tử bột ngoài gia thế thì chẳng gì, theo đuổi cô con cũng chỉ vì nhan sắc của cô con thôi, là thật lòng thích cô con.
Cô con gái con quyết tâm tìm một thật sự hiểu , trai tài gái sắc, xứng đôi lứa, mới chịu kết hôn.
Ha ha, thanh cao như , nước ngoài vài năm, cuối cùng mang bụng bầu nhếch nhác trở về, nửa năm sinh hạ một đứa con gái, chính là Tưởng Tư Tư đó.”
Mắt Triệu Tình Tình trợn tròn, ngây Tiền Tiểu Quyên, nửa ngày nên lời.
Nói theo cách của hậu thế, lúc Triệu Tình Tình vỡ mộng !
Phải rằng, cô cô là hảo trong lòng cô bé, xinh , khí chất , khiêu vũ, thể kiếm tiền, quan trọng là đối xử với Tưởng Tư Tư quá !
Cô bé mơ bao nhiêu , thế Tưởng Tư Tư, trở thành con gái của cô cô.
Bây giờ, đột nhiên cho cô bé , cô cô của kết hôn mang bầu, còn lén lút sinh con gái?!
Tiền Tiểu Quyên cô bé vẻ khó chấp nhận, tiếp tục mở lời: “Chỉ thế mà chấp nhận ? Cô con gái con nếu chỉ như thì nhiều lắm cũng chỉ là hành vi đắn thôi, những chuyện cô con mới thật sự kinh thiên động địa, vô nhân tính đấy!”
Triệu Tình Tình nuốt nước bọt, dám gì.
“Sau khi Tưởng Tư Tư đời, bà nội con định đem nó cho khác, dù bà còn nghĩ đến việc tìm cho cô con một nhà chồng khác, mang theo một đứa trẻ thì ma nào lấy nó!
Triệu Tuyết Oánh cho, cô kéo lê cái thể tàn tạ mới sinh xong, đ.á.n.h đuổi những đến bế con , ôm chặt đứa bé, đe dọa bà nội con, nếu dám đem Tưởng Tư Tư cho khác, cô sẽ ôm con bé mà c.h.ế.t.
Bà nội con còn cách nào, liền bàn bạc với , nhập hộ khẩu của Tưởng Tư Tư tên , ngoài là sinh đôi.
Mẹ vốn đồng ý, nhưng bố con trực tiếp đồng ý.
Sau , đứa bé do bà nội con chăm sóc, cần quản, cũng vô tư thôi.
Ai ngờ, bản lĩnh đến thế, thể hồi phục, móc nối với Tưởng Mục Vân.
Tưởng Mục Vân cũng tiện, bao nhiêu năm nay vẫn quên cô , vì để kết hôn với cô , tiếc trở mặt với nhà họ Tưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-259-chuyen-xua-vo-nhan-tinh.html.]
Cuối cùng, nhà họ Tưởng thể gì Tưởng Mục Vân, vẫn đồng ý hôn sự của hai .
Năm thứ hai, sinh thêm một đứa con gái.
Lúc đầy tháng, chúng còn thăm, một cô bé trắng trẻo mềm mại, đáng yêu.”
Cô khẽ thở dài: “Đột nhiên một ngày, nhà họ Tưởng đến, đứa bé mất, cô con gái con phát điên, bảo chúng qua xem.
Bà nội con lo lắng sốt ruột, chúng qua xem thì đúng là cô phát điên thật, khắp nơi tìm con.
Lúc đó còn thương cô , nếu là con lạc, cũng sẽ phát điên.
Ai ngờ nhà họ Tưởng , Triệu Tuyết Oánh lập tức điên nữa, cho chúng sự thật về việc đứa bé mất.”
Tiền Tiểu Quyên nhịn rùng : “Đứa bé là cô tự mất, mất ở thì , chỉ đứa bé bụng nhặt .”
Triệu Tình Tình trợn tròn mắt: “Cô tự mất ư? Tại ạ?!”
Tiền Tiểu Quyên hừ lạnh: “Vì Tưởng Tư Tư, Triệu Tuyết Oánh khi gả cho Tưởng Mục Vân tính toán sẵn , đợi đến khi sinh con, sẽ đem đứa bé cho khác, bản giả điên, ép Tưởng Mục Vân đưa Tưởng Tư Tư về nhà họ Tưởng, thế em họ bé của con, trở thành con gái nhà họ Tưởng.”
Triệu Tình Tình hiểu: “, em họ bé cũng là con gái ruột của cô ?!”
Tiền Tiểu Quyên khẩy: “Là con ruột, chỉ là Tưởng Tư Tư là con của cô với cô yêu, dù bỏ rơi, cô vẫn thể quên .
Cô con gái con đúng là một kẻ điên, cô gả cho Tưởng Mục Vân là để tìm cho Tưởng Tư Tư một bố , thể nuôi dưỡng nó hơn, chứ vì yêu Tưởng Mục Vân.
Cô yêu Tưởng Mục Vân, thì càng sẽ yêu con của Tưởng Mục Vân.
E rằng, trong lòng cô , chỉ Tưởng Tư Tư mới là con của cô , còn cái em họ bé của con, chỉ là bàn đạp mà cô sắp xếp cho Tưởng Tư Tư thôi ?”
Triệu Tình Tình gì, cô cô dịu dàng ái trong mắt cô bé trở nên đáng sợ.
Tiền Tiểu Quyên con gái giận sắt thành thép: “Cho nên, cái ý nghĩ con đổi đó con hãy dẹp bỏ , Triệu Tuyết Oánh con gái ruột còn cần, sẽ cần đứa cháu gái huyết thống xa một tầng như con ư?
Đừng ngày nào cũng ngớ ngẩn nữa, hãy động não !”
Triệu Tình Tình rùng , tiến gần Tiền Tiểu Quyên: “Mẹ, con sợ quá, cô đáng sợ quá!”
Tiền Tiểu Quyên ôm lấy con gái: “Đừng sợ! Như cũng , bây giờ, điểm yếu của cô con trong tay chúng , chỉ cần em họ bé của con một ngày tìm về, cô sẽ cung phụng chúng một ngày, cũng chính vì điều , con mới thể sống thoải mái bấy nhiêu năm.
Con nhớ kỹ, con hỏi Triệu Tuyết Oánh đòi đồ, đòi tiền, đòi việc , nhưng tuyệt đối cận cô , chừng ngày nào đó cô bán con đấy!”
Triệu Tình Tình lắc đầu điên cuồng: “Không , con vẫn con gái của , con gái nhà họ Triệu, con của cô !”
Tiền Tiểu Quyên gật đầu mãn nguyện: “Tình Tình, con nhớ kỹ, chuyện con chôn chặt trong bụng, với bất kỳ ai, cũng đừng tranh giành sự sủng ái của cô con với Tưởng Tư Tư nữa, con thể tranh với nó .
Đợi con nghiệp, để Triệu Tuyết Oánh tìm cho con một công việc , tìm cho con một gia đình môn đăng hộ đối mà gả , đời con sẽ hưởng phúc.
Nếu con chuyện , cô con chắc chắn sẽ tha cho con, ngày tháng của con cũng sẽ còn nữa, con ?”
Triệu Tình Tình ôm chặt hơn: “Con , con sẽ .”
Tiền Tiểu Quyên vỗ vỗ vai cô bé an ủi, cho cô bé cũng , thế chẳng hiểu chuyện hơn nhiều .
Một lúc , giọng Triệu Tình Tình do dự vang lên: “Mẹ, xem, con thấy đó, liệu là…”
Tiền Tiểu Quyên lắc đầu: “Cái , mấy ngày nay bố con chắc là tìm cô bé đó , xem tình hình thì chắc là tìm thấy.
Con đừng quản cũng đừng hỏi, đợi đàn violin đến thì tiếp tục học, học giỏi đàn, đến lúc đó, cũng học cô con, tìm một công tử bột mà gả , cũng thể theo con hưởng phúc.”
Triệu Tình Tình e thẹn gọi một tiếng , gì nữa.
Sau , vẫn nên tránh xa cô cô và Tưởng Tư Tư một chút thì hơn!
Còn về em họ bé...
Con vẫn cứ oán hận cô cô ! Không liên quan gì đến con !