Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 237: --- Tôi đi gặp cô ta!

Cập nhật lúc: 2025-10-30 07:13:02
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Minh Đại đó cũng kết quả xử lý của nhà họ Tưởng.

 

Nhờ sự sắp xếp của ông Tưởng, gia đình chú ba Tưởng thả , chỉ là công việc của ba đều tước bỏ.

 

Tưởng Mục Vân thì , vốn là kẻ sống qua ngày, việc đều quan trọng.

 

Tưởng Tư Tư cũng ảnh hưởng nhiều lắm, mục tiêu của cô bao giờ là việc tử tế, mà là gả một gia đình , giống như , để thực hiện sự vượt lên giai cấp thực sự.

 

Người duy nhất suy sụp là Triệu Tuyết Doanh.

 

Gia cảnh của Triệu Tuyết Doanh hề , cô thể đạt vị trí ngày hôm nay, bỏ những nỗ lực mà thường khó thể tưởng tượng .

 

Công việc đoàn trưởng đoàn múa cũng khiến cô cảm thấy, cô sống dựa Tưởng Mục Vân, cô sự nghiệp riêng của , cô và nhà họ Tưởng là bình đẳng!

 

Mà bây giờ, sự tôn nghiêm của cô tước đoạt, còn tước đoạt theo một cách thể thể diện nổi như !!

 

Thêm đó, biệt danh con chóe phân lan truyền khắp đại viện, Triệu Tuyết Doanh chịu nổi, trực tiếp đổ bệnh, sốt nhiều ngày.

 

Cuối cùng, Tưởng Mục Vân thương vợ thương con đưa vợ con rời , ai .

 

Có lẽ là bắt đầu cuộc sống ở một nơi ai quen .

 

Từ đây, chi thứ ba của nhà họ Tưởng biến mất khỏi giới kinh kỳ.

 

Minh Đại hài lòng với điều , Triệu Tuyết Doanh chắc là còn tâm trí nào để nhớ chuyện Triệu Hồng Anh kể cho cô về nữa.

 

Chờ khi Chu Tư Niên phẫu thuật xong, cô rời Kinh Thành, cũng sẽ còn qua với nhà họ Tưởng ở Kinh Thành nữa.

 

Còn về , chuyện thì hãy , cô vẫn nông thôn một cách yên , ở Liễu Gia Loan khiến cô thoải mái, cảm giác thiết.

 

Cuối cùng, cô vỗ vỗ ngực, Tiểu Minh Đại, chị giúp em báo thù đó! Sau , chị còn nợ em gì nữa! Hy vọng kiếp em một cha yêu thương em!

 

Ngay khi Minh Đại đang lên kế hoạch ngày phẫu thuật cho Chu Tư Niên.

 

Chu Tư Niên cũng đang đếm từng ngày, chờ đến thời điểm Đoạn Phái Nhiên xử bắn.

 

Gần đến một ngày khi hành hình, Đoạn Phái Nhiên đột nhiên yêu cầu, cô gặp Chu Tư Niên!

 

Tống Hạng Minh Đoạn Phái Nhiên tinh thần tỉnh táo lắm, nhíu mày: “Cô gặp gì?”

 

Đoạn Phái Nhiên điên dại, hiệu cho Tống Hạng Minh, bảo gần.

 

Tống Hạng Minh cảnh giác rướn đầu qua, ba giây , về chỗ cũ, phụ nữ đối diện, mắt mở to!

 

Đoạn Phái Nhiên rõ ràng phát điên, cô c.ắ.n môi của đến chảy máu, quyến rũ.

 

“Đi tìm , tìm đến gặp , sẽ đến thôi! Ha ha ha!!!”

 

Tống Hạng Minh hít sâu một , dặn dò canh gác: “Trông chừng cô cẩn thận, đừng để cô xảy chuyện gì.”

 

Anh nhanh chóng bước khỏi phòng thẩm vấn.

 

Chu Tư Niên và Minh Đại lúc đang dọn dẹp vệ sinh trong căn nhà cũ của nhà họ Bạch.

 

Về lâu như , vì đủ chuyện, Ngụy Yến vẫn đưa họ đến đây.

 

Nhìn căn nhà cũ quen thuộc, Chu Tư Niên nhớ nhiều thứ.

 

Đặc biệt là giàn nho bỏ hoang trong sân, nhớ, hồi nhỏ, ông ngoại ôm bé bỏng, ngủ giàn nho ngắm .

 

Khi đó, mỗi đến, út giận dỗi, cướp mất cha của .

 

Mà bây giờ, cây nho trong sân sớm khô héo, chỉ còn gốc già cằn cỗi.

 

Minh Đại loanh quanh một vòng, động lòng.

 

Một tứ hợp viện ba sân chân hoàng thành, ở kiếp , cô chỉ từng thuê, thật sự từng mua.

 

Chỉ thuê thôi cũng từ 4 triệu tệ trở lên !

 

Cô tính toán, thể mua hai bộ để dành ?

 

Hai đang dọn dẹp, ngoài cửa truyền đến tiếng phanh gấp, “ầm” một tiếng, cổng lớn đ.â.m tung, Ngụy Yến hai mắt đỏ hoe, giọng khản đặc gọi một tiếng Tư Niên, lảo đảo chạy về phía hai trong sân.

 

Chu Tư Niên út mất bình tĩnh dọa cho giật , định đón , thì thấy Ngụy Yến bước hụt chân, lộn nhào xuống bậc thang.

 

“Ngụy út!”

 

Hai sợ hãi vứt đồ vật trong tay, vội vàng đỡ dậy.

 

Đầu Ngụy Yến vỡ, m.á.u chảy ngừng, Minh Đại băng bó cho , nhưng giãy giụa chịu, mà cứ ôm chặt lấy Chu Tư Niên, như một đứa trẻ, há miệng hồi lâu cũng một câu.

 

Chu Tư Niên nhíu mày, một tay ôm lấy Ngụy út, đặt lên ghế đá, hiệu cho Minh Đại băng bó, an ủi.

 

“Ngụy út, cháu ở đây, từ từ thôi.”

 

Ngụy Yến hít thở sâu vài cùng Chu Tư Niên, lúc mới bình cảm xúc.

 

Những giọt nước mắt lớn ngừng rơi từ khóe mắt , , túm chặt lấy áo Chu Tư Niên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-237-toi-di-gap-co-ta.html.]

“Tư Niên! Tư Niên ! Tĩnh Nghi c.h.ế.t! Tĩnh Nghi vẫn còn sống~!!”

 

Tay Minh Đại đang bôi t.h.u.ố.c run lên, nửa lọ t.h.u.ố.c bột đổ ngoài.

 

Nhìn Chu Tư Niên, sững sờ tại chỗ, thể biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào.

 

Cả Ngụy Yến run rẩy ngừng, dựa việc nắm chặt lấy áo Chu Tư Niên để chống đỡ.

 

Trong những lời lặp lặp của , Chu Tư Niên cuối cùng cũng phản ứng .

 

Anh phản tay tóm lấy Ngụy Yến, kích động gào lên: “Mẹ còn sống ư?! Bà ?! Bà ?!”

 

Ngụy Yến giữ chặt và lay mạnh, một trận choáng váng ập đến, thể trả lời.

 

Minh Đại vội vàng tách hai , châm một mũi kim giúp Ngụy Yến điều hòa thở, kéo Châu Tư Niên , hiệu bình tĩnh.

 

Cuối cùng, Ngụy Yến kìm nén cảm xúc, nghẹn ngào mở lời.

 

“Đoạn Phái Nhiên gặp , cô , chính cô giấu , cô gặp .”

 

Châu Tư Niên run rẩy siết chặt nắm đấm, từ kẽ răng, rặn tiếng: “ gặp cô ! Đi ngay bây giờ!”

 

Nói xong, dậy lao ngoài như điên, đợi đến khi Minh Đại đỡ Ngụy Yến đuổi tới cửa thì biến mất .

 

Ngụy Yến chỉ chiếc xe, bọn họ lên xe, đuổi theo.

 

Cuối cùng, Châu Tư Niên thậm chí còn đến Cục An ninh bọn họ một bước.

 

Những lính gác cổng thấy một ướt sũng xuất hiện, sợ hãi đến mức lập tức giơ s.ú.n.g lên.

 

May mắn , xe của Ngụy Yến cũng đến ngay đó, tránh một cuộc xung đột.

 

Minh Đại lao xuống xe, giữ chặt Châu Tư Niên đang xông tới, vỗ về n.g.ự.c : “Châu Tư Niên, bình tĩnh! Bình tĩnh, càng là lúc , càng bình tĩnh!”

 

Châu Tư Niên đỏ hoe mắt cô, mở miệng, nước mắt rơi xuống.

 

“Minh Đại, , còn sống!”

 

Minh Đại gật đầu thật mạnh, giúp điều hòa thở, điều chỉnh nhịp tim, nắm lấy tay , theo Ngụy Yến trong.

 

“Châu Tư Niên, bình tĩnh, Đoạn Phái Nhiên chắc chắn sẽ dễ dàng tiết lộ tin tức của , bình tĩnh, bình tĩnh mới thể moi tin tức, ?!”

 

Lòng bàn tay Châu Tư Niên liên tục đổ mồ hôi, run rẩy, trơn tuột đến mức Minh Đại gần như giữ nổi.

 

Anh ngừng lặp lời của Minh Đại: “Bình tĩnh, bình tĩnh.”

 

Minh Đại nhẹ giọng an ủi: “ , bình tĩnh, nhất định bình tĩnh, vì , cũng bình tĩnh.”

 

Rất nhanh, Tống Hạng Minh và những khác tiến lên đón. Đinh Kim và Lữ Tam cũng mặt, chắc là sợ Châu Tư Niên nổi điên gây tai nạn.

 

Khi đến cửa phòng giam, bước chân Châu Tư Niên đột nhiên khựng .

 

Biểu cảm mặt trở nên mơ màng, xung quanh những mặt, bỗng nhiên nữa.

 

Minh Đại kéo một cái, mới hồn.

 

Anh cúi đầu Minh Đại, nhận diện lâu, dường như mới nhận cô.

 

“Minh Đại, bọn họ là ai?! đến đây gì?! Chỗ thật kỳ lạ!”

 

Minh Đại tối sầm mắt, chuyện cô lo lắng nhất, cuối cùng vẫn xảy !

 

“Châu Tư Niên, yên lặng, yên lặng, suỵt suỵt!”

 

Minh Đại trong ánh mắt kinh ngạc của , giữ chặt Châu Tư Niên đang hoảng sợ, kéo thấp xuống, thẳng mắt .

 

“Châu Tư Niên, còn nhớ, chuyện chia một nửa cho ?”

 

Châu Tư Niên khom lưng, những ngôi trong mắt Minh Đại, nghĩ nghĩ: “Nhớ chứ, Minh Đại , sẽ chia một nửa cho Minh Đại.”

 

Minh Đại hít hít chiếc mũi cay cay: “! Bây giờ, phụ nữ bên trong tin tức của , chúng ở đây, là để hỏi cô , ?

 

Anh bây giờ điên, còn đang chờ đến cứu, ?!

 

Mau nhớ !”

 

Châu Tư Niên mơ hồ cô, lặp theo cô: “Mẹ, cứu ?”

 

! Mẹ đang chờ Niên Niên đến cứu đó, cho nên, Niên Niên nhớ !”

 

“Mẹ, của …”

 

Một lúc lâu , mắt Châu Tư Niên đỏ ngầu. Anh từ từ thẳng dậy, cánh cửa sắt đen kịt, sự mơ hồ và hoảng sợ trong mắt tan biến, trở nên kiên định.

 

Mèo Dịch Truyện

“Minh Đại, tìm , nhất định sẽ chia cho cô một nửa!”

 

Minh Đại che miệng gật đầu, Châu Tư Niên gạt phăng nước mắt mặt, với Ngụy Yến phía : “Chú Ngụy, mở cửa , cháu gặp cô !”

 

Ngụy Yến cảm động đến nên lời, bước tới, bên cạnh , nắm chặt lấy tay .

 

 

Loading...