Xuyên sách về thập niên 70, cuộc sống nông thôn gà bay chó chạy - Chương 200: --- Cha mẹ
Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:34:08
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phan Hạp Tử hành hạ đến mức tàn phế, cả mềm nhũn như bùn nhão đổ rạp mặt đất.
Chu Tư Niên một lời, vẻ lạnh lùng và phòng bao trùm quanh khiến Minh Đại nhớ Chu Tư Niên đầu gặp mặt.
“Chu Tư Niên, cha …”
“ cha!”
Chu Tư Niên đầu tiên thô bạo ngắt lời Minh Đại.
Minh Đại gì nữa, lặng lẽ đợi thu cảm xúc.
Một phút , Chu Tư Niên cúi đầu, trầm giọng xin cô: “Minh Đại, xin , nên quát cô, chỉ là…”
Nói im lặng.
Minh Đại an ủi : “Không , và ông ngoại, cần cha.”
Thực , trong lòng Minh Đại cũng cho rằng, trong chuyện mưu tính hại c.h.ế.t Chu Tư Niên , cha và ông nội của Chu Tư Niên thể vô tội .
Chu Tư Niên ngước mắt Minh Đại, khóe mắt đỏ hoe: “Minh Đại, là ? Tại ông hại c.h.ế.t ? Rõ ràng, cũng là con của ông !”
Minh Đại suy nghĩ một chút: “Không vấn đề của , , ông ngoại, út và Ngụy đều thích , điều chứng tỏ vấn đề của .
Là nhà họ Chu, là vấn đề của Chu Trọng Minh!
Chu Tư Niên, trở thành cha quá dễ dàng, cần thi cử, cần khảo hạch, thậm chí cần chịu trách nhiệm, nên nhiều dù cha cũng sẽ yêu con của .
Chu Trọng Minh chính là như , ông sinh , nhưng hại c.h.ế.t , đó là cái ác do ông gieo xuống!
Mèo Dịch Truyện
Ông và nhà họ Chu sẽ xuống địa ngục!”
Chỉ riêng việc của Chu Tư Niên tự sát đủ để gia đình họ Chu chuộc tội, bây giờ thêm tội mưu hại Chu Tư Niên .
Minh Đại cảm thấy thể xin cấp Song Khai Môn (ý chỉ Diêm Vương), đặc biệt sắp xếp cho gia đình họ Chu xuống tầng địa ngục thứ mười chín, mười tám tầng cũng thể rửa sạch tội ác của gia đình họ Chu!
Chu Tư Niên dụi mắt: “Minh Đại, đến Kinh thành xem thử, tự đến xem, cái gia đình họ Chu hại c.h.ế.t , còn hại c.h.ế.t !”
Minh Đại đôi mắt sục sôi hận ý của , gật đầu.
Có những tổn thương, chỉ khi lật lớp vảy, nạo hết mủ, mới thể thật sự lành .
“Sau vụ thu hoạch mùa hè sẽ phẫu thuật cho , đợi tỉnh táo , nếu Kinh thành, sẽ tìm cách đưa , ?”
Chu Tư Niên Minh Đại, chậm rãi gật đầu: “Minh Đại, cảm ơn cô.”
Minh Đại lâu thấy nghiêm túc như , chút ngượng ngùng, trời sáng, bọn họ hành động suốt một đêm.
“Trước hết cứ vứt xuống Thượng Loan thôn , muộn nữa là dậy !”
Chu Tư Niên xoa xoa mặt, lên tiếng đáp lời, nhấc mặt đất về phía Thượng Loan thôn.
Chu Tư Niên quăng xuống gốc cây ở đầu làng, Minh Đại điều khiển cô dâu lợn rừng xuất hiện, để nó vòng quanh vài vòng gần đó, và kéo một bãi phân tươi mới cùng Chu Tư Niên về nhà.
Rời khỏi Thượng Loan thôn, Chu Tư Niên vẫn còn trầm mặc, Minh Đại nghĩ nghĩ, thả Tiểu Mã Vương khỏi gian.
“Chu Tư Niên, cưỡi ngựa ?!”
Nỗi uất ức trong lòng Chu Tư Niên đang cần giải tỏa, đáp một tiếng thật to: “Muốn!”
Anh nhẹ nhàng lật lên ngựa, lập tức ngay, mà lặng lẽ Minh Đại ở , chậm rãi đưa tay .
“Minh Đại, lên ?”
Minh Đại thấy lời thỉnh cầu trong mắt , gật đầu, đưa tay nắm lấy.
Một lực đỡ, cô phía Chu Tư Niên, vòng tay đang dần trở nên rắn chắc của ôm chặt.
“Ngồi vững nhé!”
“Phi!”
Chu Tư Niên lệnh một tiếng, Tiểu Mã Vương nhấc vó , lao như mũi tên!
Minh Đại thấy gì nữa, tai cô chỉ còn tiếng gió vù vù, lưng là vòng tay ấm áp của Chu Tư Niên.
Cô kìm tựa một chút, trong khi tìm kiếm sự ấm áp, cũng hy vọng thể truyền cho Chu Tư Niên một chút sức mạnh.
Chu Tư Niên cảm nhận cơ thể nhỏ bé của Minh Đại tựa , nhỏ nhắn và mềm mại như , hiểu , nghĩ đến út và Chùy Chùy.
Ngựa chạy nhanh, xuyên qua làn sương mỏng buổi sớm, phi nước đại về phía sông Ngọc Đái.
Khi đến bên bờ sông Ngọc Đái, một vầng hồng nhật tượng trưng cho sự tái sinh từ từ mọc lên từ phía Đông, ánh sáng đỏ ấm áp trải khắp mặt nước.
Chu Tư Niên nới lỏng chân kẹp chặt bụng ngựa, tốc độ của Tiểu Mã Vương từ từ giảm xuống.
Hai cứ thế lặng lẽ lưng ngựa, ánh bình minh xa xăm mà xuất thần, ai lời nào.
Bỗng nhiên, thứ gì đó rơi gáy Minh Đại, nóng đến nỗi cô rụt cổ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/chuong-200-cha-me.html.]
Rồi mặt Chu Tư Niên tựa xuống, vùi vai Minh Đại.
Nước mắt ấm nóng ướt quần áo cô, tiếng nức nở đầy tủi của Chu Tư Niên vang lên.
“Minh Đại, nhà họ Chu xa đến ?
Nếu lấy Chu Trọng Minh, bà c.h.ế.t vì bệnh, nhà ông ngoại cũng sẽ gặp chuyện? Chân út cũng sẽ gãy chứ?
Giá như bọn họ quen thì .”
Minh Đại đưa tay, vỗ vỗ đầu : “ mà, nếu thì sẽ , chắc chắn hối hận khi sinh , ông ngoại và các cũng .
Chu Tư Niên, tin, là , xứng đáng yêu thương.”
Chu Tư Niên cọ cọ cổ cô: “ , sợ, Minh Đại, cô nên sinh con , nhỡ cũng giống Chu Trọng Minh, là một cha tồi thì ?”
Minh Đại ý nghĩ của chọc , Chu Tư Niên trẻ con trở về .
“Cái cũng , cũng chắc thể trở thành một .
Chúng thể là chuẩn thật hãy sinh con, sinh con thì nhất định nuôi dưỡng chúng thật , để chúng hối hận khi trở thành con của chúng .”
Cô về phía xa, lúc mặt trời từ từ mọc cao, hào phóng chia sẻ ánh sáng và ấm cho vạn vật thế gian.
Chu Tư Niên ngẩng đầu, Minh Đại: “Ừm! , đợi chuẩn để một cha , sẽ cho cô !”
Minh Đại đang ngắm mặt trời: ?????
“Anh cho gì? Anh cho vợ , của con trong tương lai!”
Chu Tư Niên ngẩn , gãi gãi đầu: “ mà, cô dạy , sẽ sinh con chứ? Con là sinh như thế nào ?”
Minh Đại: … …
Thấy Chu Tư Niên sắp sửa thảo luận vấn đề sinh con với , Minh Đại vội vàng cắt ngang.
“Chu Tư Niên, đói ?”
Vừa dứt lời, bụng ngoan ngoãn kêu ùng ục.
Chu Tư Niên lập tức kéo chặt dây cương, đầu ngựa .
Quả nhiên, đối với Chu Tư Niên mà , trời lớn, đất rộng, ăn uống vẫn là lớn nhất!!
Thượng Loan thôn, nhà Phan Hạp Tử, Đặng Ngọc Nga dậy sớm cơm, định gọi con gái út thức dậy, thì thấy bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào.
Bà cau mày, tưởng là mấy đàn bà Phan Hạp Tử ve vãn bên ngoài đến gây chuyện, ít chen chân thế bà vợ sinh bảy cô con gái , để trở thành vợ của đội trưởng đại đội.
Cho nên, khi Phan Hạp Tử ở nhà, những phụ nữ đó thường đến những lời bóng gió!
Tuy nhiên, tiếng đàn ông to tiếng chứng tỏ bà đoán sai.
“Bác Phan! Bác Phan! Bác mau cổng làng xem, đội trưởng ! Đội trưởng sắp c.h.ế.t !”
“Cái gì?!”
Đặng Ngọc Nga đầu tiên là kinh ngạc, chút mong đợi: “Hắn c.h.ế.t ?!”
Người báo tin sửng sốt, lắc đầu: “Vẫn còn thở, nhưng sắp !”
Đặng Ngọc Nga "ồ" một tiếng, từ từ tháo tạp dề, con gái út đang ngủ say, xác định nó thể ngủ thêm một lúc nữa mới khóa cửa, theo cổng làng.
Đến cổng làng, một đám đông vây quanh.
Mẹ già 80 tuổi của Phan Hạp Tử cũng ở đó, đang ôm lấy cơ thể Phan Hạp Tử t.h.ả.m thiết.
Đặng Ngọc Nga thấy, tưởng Phan Hạp Tử c.h.ế.t , thì đất động đậy một chút.
Bà chút thất vọng gần, thấy tình trạng thương của , mừng thầm thêm mấy phần.
Nghiêm trọng như , chắc chắn sống nổi !
Chưa kịp vui mừng, một chiếc giày cũ hôi hám bay mặt bà .
Bà cụ Phan giận dữ chỉ mũi bà mắng: “Cái đồ chổi! Chồng mày cả đêm về nhà, chuyện mày ngoài tìm ?! Cứ ở nhà ngủ say như c.h.ế.t, mày là heo ?!
Heo còn đẻ con nối dõi tông đường, mày cái gì, chỉ đẻ một lũ đồ bỏ !
Con trai cưới cái đồ gà đẻ trứng như mày chứ!!”
Bà cụ chỉ mặt bà mắng, tức quá còn cầm gậy chống đ.á.n.h bà mấy cái, đ.á.n.h mạnh, cũng đau, nhưng bà quan tâm, bà chỉ kéo dài thêm chút thời gian, đợi mặt đất lạnh hẳn!
Tiếc rằng, bà như ý .
Phan Hạp Tử mặt đất tỉnh , khẽ gọi một tiếng “” gần như thấy, nhưng bà cụ vẫn .
Rồi đó là một trận gà bay ch.ó sủa, Phan Hạp Tử đưa đến bệnh viện công xã.
Đặng Ngọc Nga bỏ chiếc xe ngựa phi nước đại, cầu nguyện nó chạy chậm , xóc nảy hơn, mang theo con quỷ , đừng bao giờ về nữa!