Lục Trường Chinh mở ra, thấy là bánh đậu xanh.
Anh ấy nhăn mặt chê bai: “Anh là đàn ông lớn tướng rồi mà lại còn ăn mấy thứ này sao?"
Chu Cận Xuyên cười lạnh đáp: “Ăn gì cũng phải phân biệt giới tính à?”
“Cũng phải, đúng lúc tôi cũng đói, cho tôi thử một miếng nhé!” Nói xong, Lục Trường Chinh nhón một miếng bánh.
“Ừm, anh nói đúng, cũng khá ngon, chẳng lẽ là do Tiểu Tô của anh làm đấy chứ?”
Chu Cận Xuyên không đáp, coi như ngầm thừa nhận.
Lục Trường Chinh càng tò mò: “Khi nào tôi mới được đến nhà anh ăn một bữa? Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, anh xem xét đi!”
Chu Cận Xuyên nhếch môi: “Không cần xem xét.”
Lục Trường Chinh nghe vậy, cảm thấy trái tim bứt rứt như bị mèo cào.
“Nếu anh không cho tôi đến, lần sau tôi chỉ có thể tự mình qua đó gặp cô ấy thôi.
Dạo này tôi nghe được không ít chuyện về cô ấy, tôi thật sự quá tò mò!”
Chu Cận Xuyên liếc nhìn anh ấy cảnh cáo: “Tôi đã nói với anh rồi, cô ấy không phải gián điệp, hơn nữa cô ấy là một phụ nữ chưa chồng, anh qua đó không thích hợp.”
Lục Trường Chinh không bỏ qua: “Thế thì chúng ta cùng đi? Đúng lúc lâu rồi tôi không thăm bọn trẻ, mua chút đồ đến thăm cũng vẫn được mà, đúng chứ?”
Chu Cận Xuyên cúi mắt, dường như đang suy nghĩ.
Một lúc sau anh mới đổi ý: “Anh ra ngoài đi, để tôi gọi điện hỏi thử xem.”
“Được, được, tôi ra ngay, anh mau gọi điện đi.”
Lục Trường Chinh thấy anh cuối cùng cũng đồng ý, liền chạy ra ngoài, sang phòng bên cạnh tìm Tạ Tiểu Quân, tám chuyện vừa rồi với anh ta.
“Tiểu Tạ, cậu có thấy lão Chu có vấn đề gì không?”
Tạ Tiểu Quân không đồng tình: “Doanh trưởng Lục, sao anh lại nghi ngờ ai cũng có vấn đề thế?”
“Ý tôi không phải thế.
Tôi cảm thấy anh ấy rất kỳ lạ, ăn đồ ăn mà còn giữ kín.
Tôi nói với anh ấy đi ăn cơm ở nhà anh ấy, anh ấy còn lưỡng lự rồi bảo phải gọi điện xin phép.”
“Hơn nữa, khi gọi điện lại giấu giấu giếm giếm, làm như gọi điện cho vợ vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-69.html.]
Tôi thấy anh ấy lớn tuổi rồi, cũng nên tìm vợ và lo chuyện cả đời thôi!”
Tạ Tiểu Quân không nhịn được cười.
Đoàn trưởng Chu làm sao gọi là lớn tuổi được.
DTV
Nhưng chuyện hôn nhân thì đúng là có phần trì hoãn, bên Bắc Kinh đã gọi điện giục cưới rồi.
…..
Tô Ý đang cùng hai đứa trẻ ăn mì thì nhận được điện thoại của Chu Cận Xuyên.
Cô còn nghĩ có chuyện gì thay đổi liên quan đến buổi phỏng vấn ở nhà ăn.
Nhưng anh lại hỏi liệu tối nay có thể đưa Tạ Tiểu Quân và doanh trưởng Lục đến ăn tối hay không.
Doanh trưởng Lục tuy Tô Ý chưa gặp, nhưng Tạ Tiểu Quân đã từng nhắc đến, cũng nghe nói là bạn thân của Chu Cận Xuyên.
Cô liền đồng ý: “Được, vậy bọn tôi ăn xong sẽ đi mua đồ.”
Dù sao ông chủ đã chủ động lên tiếng, cô cũng không có lý do gì từ chối.
Chu Cận Xuyên thấy cô đồng ý, liền vội nói: “Không cần cô đi mua, tôi sẽ bảo Tạ Tiểu Quân mang qua.”
Tô Ý đáp một tiếng "ừ", không khách sáo với anh: “Vậy mọi người muốn ăn gì?”
Chu Cận Xuyên ngừng một chút: “Cô biết nấu món Tứ Xuyên không? Tôi có một cuốn sách về văn hóa và ẩm thực Tứ Xuyên, trong đó có hướng dẫn, nếu cần—"
Tô Ý liền ngắt lời: “Không cần, tôi biết làm mà.”
Rồi cô liền kể tên một số món: “Cá hấp, thịt kho, thịt xào chua ngọt, đậu phụ Ma Bà, mấy món này đủ chưa?”
Chu Cận Xuyên đáp: “Đủ rồi.”
“Được, vậy anh ghi lại những thứ cần chuẩn bị.”
Sau khi cúp máy, Tô Ý vẫn còn băn khoăn, gần đây Chu Cận Xuyên rất ít về nhà ăn cơm, vừa rồi cô đã mời mà anh không về.
Sao mới một lúc lại đột nhiên muốn về ăn cơm?
Hơn nữa, còn yêu cầu nấu món Tứ Xuyên.
Theo cô biết, không ai trong số họ là người Tứ Xuyên cả mà?
Thôi kệ, lâu rồi không ăn cay, làm thì làm thôi!