Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-04-02 22:49:54
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KjPjkLZs8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ riêng mấy mét vải này đã tốn của cô mười bốn đồng, còn đã dùng hết tất cả phiếu vải.

Muốn mua thêm cũng không thể mua được.

Trong lòng Tô Ý thầm mắng, phiếu vải lấy từ Tần Vân Phong quá ít.

Mà cô lại thật sự không biết những phiếu vải này là Tần Vân Phong gom từ đồng đội để làm vui lòng Bạch Nhược Lâm.

May mà sắp vào mùa hè, mua những thứ này tạm thời đã đủ.

Mua xong đồ mặc, Tô Ý lại dẫn Diệp Noãn Noãn đến quầy thực phẩm phụ.

Ban đầu định xem có món bánh nào ngon không, nhưng vừa nghe giá quá đắt, còn phải dùng phiếu lương thực, lập tức từ bỏ ý định.

“Noãn Noãn, về rồi chị sẽ làm bánh cho em được không?”

Diệp Noãn Noãn dĩ nhiên lập tức đồng ý.

“Ngoan quá, đi nào, chị mua kẹo cho em ăn!”Tô Ý mua một cân kẹo sữa Đại Bạch Thỏ để hai đứa trẻ ăn thỏa thích, rồi mua một cân đường trắng, một cân đậu xanh để làm bánh.

Cô cũng mua thêm một ít gia vị để nấu trứng trà.

Hôm nay đi dạo một vòng, Tô Ý mới phát hiện, ba mươi đồng dù nhiều.

Nhưng với nhiều người tiền lương một tháng cũng không đủ.

Nhưng chia ra cho mỗi ngày cũng chỉ một đồng, mà đó là cho cả ba người họ.

So với mục tiêu cuộc sống đầy đủ của cô, còn kém rất xa.

Hơn nữa cuộc sống hiện tại chỉ là tạm thời, ai biết sẽ ở đó bao lâu, vẫn phải nghĩ cách kiếm tiền.

Tô Ý dự định thử nghiệm với món trứng trà.

DTV

Trứng gà trong hợp tác xã cung ứng và mua bán giá năm xu một quả, nhưng Tô Ý không có phiếu trứng gà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-52.html.]

Cô đành dẫn Diệp Noãn Noãn đến quầy hàng nông dân phía sau, hai người dạo một vòng rồi dừng lại trước mặt một cụ bà.

“Bà ơi, trứng gà này bán thế nào?”

Bà cụ ngước nhìn Tô Ý: “Ồ, cô gái xinh đẹp quá, trứng gà này sáu xu một quả, hợp tác xã cung ứng và mua bán bán năm xu nhưng ở đây không cần phiếu.”

Tô Ý thấy mình chưa hỏi, bà cụ đã nói rõ, có vẻ rất am hiểu thị trường.

“Bà ơi, nếu cháu mua nhiều, có thể giảm giá không?”

“Cô muốn mua bao nhiêu? Giảm giá thế nào?”

“Cả rổ này cháu đều lấy hết, cháu có việc cần, nếu xài hết, vài ngày sau cháu sẽ tìm bà mua nữa!”

“Vài ngày nữa còn cần? Trời ơi, cô gái ơi, trứng gà không để lâu được, hơn nữa nhà tôi cũng không còn trứng!”

“Nhà bà không có, nhưng những người khác trong làng cũng không có sao?”

Những năm 70 vì lo sợ gia cầm tranh lương thực với người, nên quy định mỗi nhà không được nuôi quá ba con gà.

Nhưng quy định này đã bị bãi bỏ vào năm 1978.

Vì vậy, bây giờ nông dân đều nuôi gà, có thể ăn trứng gà, còn có thể tích trữ để đổi tiền.

Không có tiền để đón Tết, bán một con gà là có thể có cái Tết khá khẩm.

Tô Ý vừa nhắc, bà cụ liền hiểu ra: “Được rồi! Cô đã nói như vậy thì năm xu một quả nhé, bán hết sớm tôi còn về nấu cơm cho cháu!”

Rổ này có sáu mươi quả, Tô Ý trả ba đồng, còn hỏi địa chỉ và cách liên lạc với bà cụ.

Dự định tự thử nghiệm, nếu bán được tốt, sẽ gọi điện cho bà cụ đi thu trứng gà.

Còn chỗ bán trứng trà, Tô Ý cũng đã chọn xong, bến xe ở đây nối liền với thành phố và huyện, là nơi có lưu lượng người qua lại nhiều nhất trong thị trấn.

Tô Ý dùng vải che trứng gà lại, nhìn thấy không còn sớm, cô liền dẫn Diệp Noãn Noãn trở về.

Khi đi ngang qua cổng, có một đồng chí chạy ra từ bên trong, đưa hộp cơm cho Tô Ý..

Loading...