Bận rộn xong xuôi, Tô Ý lại ra sân hái một giỏ rau mùi, rau bina và bắp cải trắng về.
Lại nhổ thêm hai củ cải trắng, định thái sợi chiên thành viên chả củ cải.
Còn các loại rau khác, đợi tối cô về sẽ mua thêm một ít nguyên liệu còn lại từ nhà ăn.
Tạ Tiểu Quân vừa làm việc vừa ngửi thấy mùi thơm bay ra từ trong bếp, cả người càng thêm hăng hái.
Mấy người rất nhanh đã nhào xong đống than thành than tổ ong.
Cả sân đều được bày đầy, chỉ chừa lại một lối nhỏ để đi.
Tiếp đó, ai đi bộ đội thì đi bộ đội, ai đi học thì đi học.
Tô Ý chiên xong viên chả củ cải cũng sớm quay lại nhà ăn làm việc.
Tiếng ồn ào náo nhiệt trong sân nhỏ lại một lần nữa yên tĩnh trở lại.
Đến chiều tối.
Người chạy về nhanh nhất đương nhiên là Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn.
Hai đứa bé vừa vào cửa đã giúp Tô Ý rửa rau.
Tô Ý chuẩn bị xong những việc cần chuẩn bị ở nhà ăn, sau khi qua giờ cao điểm, liền chào hai đứa bé rồi về sớm.
Trước khi đi, còn mua thêm một ít thịt tươi, đậu phụ, váng đậu,...
từ nhà ăn.
Vừa ra khỏi cửa, bên ngoài lại nổi gió bắc.
Tô Ý siết chặt áo khoác trên người, nghĩ đến bữa lẩu cừu tối nay, lập tức cảm thấy cũng không còn lạnh nữa.
Vội vàng về đến nhà, liền bận rộn băm thịt.
Định gói thêm một ít bánh trứng luộc chung cho đỡ ngán, nếu không ba người đàn ông này chỉ ăn thịt chắc là không đủ no.
Lại cán thêm một ít mì sợi, lúc đó cho vào nồi luộc cũng coi như là một món chính.
Chuẩn bị xong rau, Chu Cận Xuyên và Tạ Tiểu Quân cũng vội vàng trở về.
“Chị Tô Ý, nồi lẩu xong chưa? Bên ngoài lạnh c.h.ế.t đi được!"
Tô Ý gọi vọng ra: "Sắp xong rồi, chỉ còn nhóm than thôi!"
Tô Ý Vừa dứt lời, Chu Cận Xuyên đã bước vào: "Để tôi làm cho."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-140.html.]
Chờ nồi đồng được bày lên bàn, cửa phòng đóng lại.
Gió lạnh lập tức bị ngăn cách bên ngoài, trong phòng chỉ còn lại hơi ấm áp.
Ba người lớn hai đứa trẻ ngồi quanh bàn vuông, vây quanh nồi đồng bắt đầu nhúng lẩu.
Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn đều là lần đầu tiên ăn lẩu.
Ăn đến toát mồ hôi hột mà vẫn không dừng lại được.
"Chú ơi, lẩu ở Bắc Kinh cũng ngon như vậy sao?"
Chu Cận Xuyên cong môi: "Chú thấy là không ngon bằng nhưng sau này đến Bắc Kinh chủ sẽ dẫn các cháu đi ăn thử là biết."
Hai đứa bé đều vui vẻ đồng ý.
Tạ Tiểu Quân cũng cười nói: "Đoàn trưởng, lần sau về Bắc Kinh cũng dẫn tôi đi mở mang tầm mắt với."
Chu Cận Xuyên cười gật đầu: "Ừ, sẽ có cơ hội."
Nói xong liếc mắt nhìn Tô Ý.
Chỉ thấy cô vẫn đang chuyên tâm ăn bánh trứng trong bát, không hề có ý định mở lời.
Than trong nồi nóng hổi, ăn đến mức chóp mũi cô rịn một lớp mồ hôi mỏng.
Chu Cận Xuyên dời mắt, gắp cho hai đứa bé mỗi đứa một cái bánh trứng: "Ăn chậm thôi."
Ăn đến cuối cùng, Tô Ý dùng muôi vớt hết thịt cừu chia cho mọi người.
Lại cho mì sợi vào nồi.
Tranh thủ lúc chờ mì chín, Tô Ý mới nhớ ra dặn dò hai đứa bé: "Bắt đầu từ ngày mai chị phải tập luyện cùng chị Tiểu Cần, sẽ về muộn một chút, trời lạnh, hai đứa đừng đợi chị ở dưới lầu, đợi chị rảnh sẽ đến tìm hai đứa."
Diệp Tiểu Vũ gật đầu: "Tập luyện gì ạ? Trước giờ chưa nghe nói bao giờ."
Tô Ý vội vàng kể chuyện buổi biểu diễn văn nghệ mừng năm mới cho hai đứa bé nghe.
Để mọi người đừng quá kỳ vọng, chỉ nói là lên diễn cho có lệ.
Hai đứa bé nghe xong vẫn rất hào hứng, nói đến lúc đó nhất định phải đi sớm để xí chỗ xem.
DTV
Tạ Tiểu Quân cũng hùa theo: "Đoàn trưởng, đến lúc đó anh vẫn nên đi tham gia đi, chúng ta cùng nhau cổ vũ cho chị Tô Ý."
Chu Cận Xuyên ừ một tiếng: "Tôi nói không đi bao giờ?"
Tạ Tiểu Quân giật giật mí mắt, rõ ràng hôm nay anh nói không đi mà.
Sao mới chớp mắt một cái đã đổi giọng rồi? Hay là anh ta nghe nhầm?