Từ Tiểu Cần cũng toét miệng cười một tiếng: “Vậy cũng được, nếu chị không chê thì em sẽ cố gắng khổ luyện hai ngày bài này, đến lúc đó em sẽ đệm nhạc ở ngay bên cạnh cho chị hát, tận lực không làm ảnh hưởng đến chị!”
Tô Ý ôm lấy cánh tay cô ấy, cười nói: “Được, vậy giờ chúng ta cùng nhau đi ghi danh, đỡ chậm trễ rồi để người khác chiếm trước.”
Dứt lời, hai người bọn họ lập tức cùng nhau tới đoàn văn nghệ thuận lợi ghi danh.
Sau khi bọn họ rời đi, một đồng chí nhỏ phụ trách thống kê đặc biệt đi tìm Bạch Nhược Lâm.
Sau đó nói chuyện Tô Ý đi ghi danh cho cô ta biết.
Bạch Nhược Lâm sửng sốt một cái rồi ngay sau đó gọi điện thoại cho Tần Vân Phong: “Anh Tần, Tô Ý biết hát sao?”
Tần Vân Phong nghe được thì sững sờ: “Ca hát? Từ nhỏ âm thanh của cô ấy đã không đầy đủ rồi, hát còn không được.”
Lần này Bạch Nhược Lâm cũng yên tâm, cô ta cố ý dặn dò đến lúc đó sắp xếp tiết mục của Tô Ý lên trước tiết mục độc tấu của cô ta.
Lần này nhất định cô ta sẽ khiến Tô Ý trở thành trò cười của mọi người.
Để Tần Vân Phong nhìn cho thật rõ sự khác nhau một trời một vực giữa cô ta và Tô Ý!
Còn giải nhất là tấm chăn lông cừu đó cô ta cũng quyết tâm giành lấy cho bằng được, vừa vặn có thể làm đồ cưới luôn!
Sau khi đăng ký xong, Tô Ý bàn bạc với Từ Tiểu Cần về việc bắt đầu tập luyện vào ngày mai.
Rồi cô vội vàng quay về ký túc xá.
Thời tiết ngày càng lạnh, cô phải tranh thủ đan xong chiếc áo len.
Vừa mới đến ký túc xá, cô đã gặp Diệp Noãn Noãn ở dưới lầu.
Tô Ý vội vàng bước nhanh tới: "Noãn Noãn, sao em lại đến một mình? Anh em đâu?"
Diệp Noãn Noãn chỉ tay về hướng nhà: "Anh trai và chú đang ở nhà nhào than, em đến tìm chị chơi."
Bước chân Tô Ý khựng lại, hôm qua cô mới nhắc đến chuyện than.
Hôm nay đã chở về, còn nhào xong rồi? Tốc độ này là sao?
Tô Ý vội vàng kéo Noãn Noãn: "Đi, chúng ta về xem."
Vừa bước vào cửa, quả nhiên nhìn thấy một góc sân chất đầy than đen sì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-139.html.]
Mà Chu Cận Xuyên đang cúi người dùng xẻng trộn than với bùn.
Chỉ thấy anh đã cởi áo khoác ra, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, tay áo còn xắn cao để lộ nửa cánh tay.
Dường như không hề cảm thấy lạnh.
Tạ Tiểu Quân và Diệp Tiểu Vũ ở bên cạnh phối hợp nhào than.
Dưới ánh nắng mặt trời, trên sân đã phơi được hai hàng than tổ ong thành hình.
Tô Ý vội vàng đi đến trước mặt Diệp Tiểu Vũ: "Nhanh vậy đã chở về rồi? Có mệt không?"
Diệp Tiểu Vũ cười toe toét: "Không mệt ạ, chú nói mấy hôm nữa có thể sẽ mưa, nên phải làm xong phơi khô sớm cho yên tâm."
Tô Ý gật đầu, nhìn Chu Cận Xuyên và Tạ Tiểu Quân: "Mọi người vất vả rồi, để tôi đi pha trà cho mọi người."
Chu Cận Xuyên khựng lại, duỗi thẳng eo: "Không cần đâu, thịt cừu và nồi lẩu tôi cũng mua về rồi, cô vào xem đi."
Tạ Tiểu Quân cũng cười nói: "Chúng tôi không khát, chỉ mong nhào than xong, tối nay được ăn một bữa lẩu cừu."
Tô Ý lại một lần nữa kinh ngạc, vội vàng bước vào bếp.
Quả nhiên nhìn thấy trên thớt đặt một cái đùi cừu to, còn có cả một cái nồi đồng vàng óng ánh mới tinh Ngay cả than để nhúng lẩu cũng đã mua về.
Người đàn ông này là có phép thuật sao?
Hình như không có gì có thể làm khó được anh.
Chưa kịp để Tô Ý hoàn hồn, Chu Cận Xuyên đã đi vào: "Thế nào? Là loại cô muốn chứ?"
Tô Ý gật đầu lia lịa: "Đúng rồi! Vậy tối nay chúng ta ăn nhé?"
DTV
"Tôi thì không vấn đề gì, tối nay cô rảnh không?"
Tô Ý gật đầu: "Rảnh, tôi sẽ nói với nhà ăn một tiếng, tối nay tôi về sớm."
Chu Cận Xuyên ừ một tiếng rồi tiếp tục ra ngoài làm việc.
Tô Ý định nhân lúc rảnh rỗi, tranh thủ sơ chế thịt cừu trước.
Lọc thịt cừu xong phần xương còn lại cho vào nồi lớn ninh nước dùng.