Tần Vân Phong do dự chớp mắt một cái: “Tốt thì tốt, chỉ là vấn đề tiền bạc hiện tại anh chưa lo được, hay là chúng ta cứ thu dọn lại trước đã, chờ sau này tiền trong tay rủng rỉnh hơn thì sẽ mua thêm sau, yên tâm, nếu anh đã cưới em về thì nhất định sẽ không để em phải chịu ủy khuất.”
Bạch Nhược Lâm ủy khuất bĩu môi: “Nhưng mới vừa rồi em cũng đã nói với Tô Ý là đến lúc đó mời cô ta và tất cả mọi người qua nhà chơi cho náo nhiệt rồi, khi ấy mời đến mà phòng quá đơn sơ thì chẳng phải sẽ khiến người ta cười nhạo hay sao?”
Hai người ở bên ngoài nói chuyện với nhau thật lâu mà mãi không nhất trí được ý kiến.
Bạch Nhược Lâm thấy trước mắt cũng chẳng còn biện pháp nào nên cuối cùng lại thở phì phò đáp ứng lấy tiền riêng của cô ta ra để đưa cho anh ta dùng trước.
Cũng đáp ứng sẽ viết thư về nhà để người nhà gửi thêm tiền lên.
Coi như có khó chịu đến mấy đi chăng nữa thì cô ta cũng không thể để Tô Ý cười nhạo cô ta được!
Tô Ý hoàn toàn chẳng hay biết gì về chuyện chỉ vì miệng lưỡi trơn tru của cô mà hai người họ đã phải móc rỗng túi.
Buổi trưa bọn họ vẫn theo lệ thường mà bận bịu bán những món ăn đã được chuẩn bị, sau đó lại dọn dẹp một chút rồi chuẩn bị trở về nhà.
Ai ngờ đúng lúc này đầu bếp Mã lại đột ngột bảo người tới gọi ba người bọn họ đi họp.
DTV
Ba người Tô Ý vừa bước vào đã phát hiện mọi người ai cũng đang ủ rũ cúi đầu.
Đầu bếp Mã thấy ba người bọn họ đã tới thì vội vàng đứng dậy lên tiếng: “Mọi người đều đã đến đây đông đủ cả rồi, hiện tại chúng ta bắt đầu quyết định thí sinh tham gia vào lễ liên hoan tết nguyên đán đi!”
Tô Ý sửng sốt một cái rồi chớp mắt: “Lễ liên hoa tết nguyên đán không phải là chuyện của đoàn văn nghệ sao? Sao hiện tại nhà ăn cũng phải chuẩn bị tiết mục để tham gia thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-137.html.]
Đầu bếp Mã thở dài: “Không sai, lễ liên hoan năm nay có thông báo là ngành nào cũng phải chuẩn bị một tiết mục, không chỉ có mỗi nhà ăn chúng ta thôi đâu.”
Mọi người vừa nghe vậy thì cũng kháng nghị: “Đây là cái đạo lý gì vậy? Tiết mục gì mà mấy người đàn ông chúng ta có thể tham gia vào được chứ?”
“Đúng vậy, không biết đây là chủ ý do ai đề ra vậy?”
“Còn có thể là ai đây? Chỉ có mấy người thuộc đoàn văn nghệ mới nghĩ ra được chuyện này thôi, muốn kéo những người nghiệp dư như chúng ta lên sân khấu để làm nổi bật lên tài năng của đoàn văn nghệ đó mà!”
“Nếu như chúng ta cũng có mấy tài năng như vậy thì đã tới đoàn văn nghệ làm rồi chứ còn tới nơi này chịu khổ làm cái gì?”
“Còn không phải sao, đây vốn dĩ là việc của bọn họ, dựa vào cái gì mà lại kéo chúng ta ra, sao người đó không nghĩ đến chuyện qua đây nấu cơm thay chúng ta đi!”
Mọi người mỗi người một câu thay nhau nói lên nỗi bất bình của chính mình.
Đầu bếp Mã thấy lên tiếng cũng không khiến bọn họ im lặng được nên đành trực tiếp vỗ bàn một cái: “Đủ rồi! Hiện tại than vãn thì được cái tích sự gì, mấy người một là tự mình tới đoàn văn nghệ mà làm ầm lên, hai là ngoan ngoãn chọn một tiết mục cho tôi, dù sao cũng chỉ là hình thức thôi, tôi cũng chẳng trông cậy vào việc mấy người giành được giải thưởng gì đâu!”
Tô Ý lập tức nắm bắt được điểm chính: “Còn có giải thưởng nữa sao?”
Mọi người vừa nghe thì đều yên tĩnh lại.
Đầu bếp Mã gật đầu cười nói: “Không sai, bọn họ bảo rằng sẽ chọn ra một tiết mục ưu tú nhất, giải nhất là chăn lông cừu, giải nhì là khăn quàng lông cừu, giải ba là bút máy!”
“Nghe nói đều là đồ đến từ Thượng Hải đấy, chăn vừa mềm lại vừa dày, là lông cừu tiêu chuẩn đó!"
Trước mắt Tô Ý như sáng lên, cô còn đang rầu rĩ vì chăn ở phòng trọ không đủ dày đây..