Nào biết Bạch Nhược Lâm lại đi thẳng tới chỗ cô, nói: “Đồng chí Tô, tôi và anh Tần định sau khi lễ liên hoan tết nguyên đán kết thúc sẽ đi lĩnh chứng, đến lúc đó chúng tôi muốn dùng nhà ăn để làm một bữa tiệc rượu.”
“Nghe nói tài nấu nướng của cô không tệ, nếu không thì tôi sẽ nói với cấp trên của cô một tiếng, đến khi tiệc rượu của chúng tôi được tổ chức thì cô tới làm đầu bếp chính cho chúng tôi nhé?”
Từ Tiểu Cần đứng ở một bên vẫn luôn cảnh giác nhìn chằm chằm hai người bọn họ.
Chỉ sợ hai người họ sẽ làm ra chuyện gì không tốt với Tô Ý.
Giờ lại nghe được Bạch Nhược Lâm muốn Tô Ý tới làm đầu bếp khiến cô ấy giận đến mức khua khua cái xẻng.
“Cái này mà là ý tốt cái gì? Đã đoạt vị hôn phu của người khác rồi mà giờ cô còn dám có mặt mũi đến cửa diễu võ dương oai nữa à!”
“Chị Tô Ý, chị đừng phản ứng lại bọn họ, việc ai người nấy lo, chị không cần phải đáp ứng làm gì!”
Tô Ý thấy cô ấy tức giận như vậy nên vội vàng kéo cô ấy tới bên cạnh vỗ vỗ lưng một cái.
“Bớt giận, công việc béo bở như vậy đưa tới cửa mà lại không muốn làm, không cần phải khó dễ với tiền làm gì.”
Nói xong, cô lại ngẩng đầu lên nhìn Bạch Nhược Lâm, nói: “Tôi còn phải cảm ơn hai người đấy! Tôi thì đương nhiên là không thành vấn đề, chủ yếu là đầu bếp Vương bên kia có lẽ sẽ không đồng ý đâu, dù sao món chính cũng không phải do chúng tôi phụ trách, hay là cô tự mình tới chào hỏi với đầu bếp Vương đi, tránh để ông ấy phải mất hứng vì chuyện này.”
Bạch Nhược Lâm bĩu môi cười nói: “Vậy thì có vấn đề gì, tôi chỉ là thấy cô cũng coi như là đồng hương của anh Tần nên mới muốn để ý chăm sóc một chút, còn việc nói chuyện với đầu bếp Vương bên kia, các cô cứ tự mình thương lượng nội bộ là được rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-135.html.]
Cô ta đã sớm biết Tô Ý và đầu bếp Vương không hợp nhau.
Nếu đặt tiệc rượu ở nhà ăn thì tiền mua nguyên liệu chế biến đều phải móc tiền túi ra để trả cho nhà ăn mua đồ.
DTV
Ít nhiều gì thì công chế biến cũng được coi như là của một người, cũng sẽ không tính vào tiền công chung
Miếng thịt béo bở thế này mà đầu bếp Vương biết bị Tô Ý đã đoạt đi, khẳng định sẽ càng ghi hận cô cho mà xem.
Tô Ý cũng đã sớm nhìn ra, cô cũng không hề tức giận, chẳng qua chỉ cười nói: “Cũng được, đầu bếp Vương bên kia cô không cần lo, chỉ là về vấn đề tiền công, chúng tôi muốn nói trước một chút, trừ tiền vốn mua nguyên liệu thì tiền công một bàn là mười đồng, cũng vì đây là lần đầu tiên chúng tôi tiếp nhận một sự kiện lớn thế này, cộng thêm mối quan hệ của chúng ta thì tôi sẽ bớt cho hai người hai mươi phần trăm, thế nào?”
Bạch Nhược Lâm nghe xong thì không thể tin nổi mà mở to mắt: “Tiền công tận tám đồng một bàn? Sao cô không đi ăn cướp luôn đi?”
Tô Ý nhếch miệng cười một tiếng: “Mới vừa rồi cô còn khen tay nghề của tôi tốt mà, thế mà tám đồng cũng không bỏ ra được sao? Nếu đã như vậy thì tiền này tôi cũng không lấy đâu.”
Bạch Nhược Lâm giận đến mức nhìn sang Tần Vân Phong đang đứng bên cạnh: “Cô ta chính là muốn cướp tiền mà, rõ ràng là cố ý.”
Tần Vân Phong nhìn chằm chằm Tô Ý, anh ta chớp mắt một cái: “Được rồi, cô ấy đã không muốn thì chúng ta cũng không miễn cưỡng nữa, dù sao cô ấy cũng vừa mới có chỗ đứng ở nhà ăn, tiệc rượu lớn như vậy có lẽ cũng phải cố hết sức, hay là chúng ta đi hỏi đầu bếp Vương một chút xem.”
Tô Ý cười hắc hắc nói: “Cũng được, đến lúc đó vừa vặn tôi cũng có thể dành thời gian đi ăn tiệc rượu của hai người nữa đấy.”
Bạch Nhược Lâm không ưa bộ dạng đắc ý của cô, đầu óc nóng lên lại bật mồm nói ra chuyện phân nhà cửa: “Nghe nói cô mới được phân cho một gian phòng riêng nhỉ, chỉ là tôi và anh Tần sắp tới sẽ được phân một căn nhà lớn đó, đến lúc kết hôn chúng tôi sẽ mời cô qua chơi một chút nhé.”.