Trương Thiên Hoa suy nghĩ một chút, sau đó anh ta chợt nói: “Em nhớ rồi, lần trước em cũng đã hỏi qua, bọn họ nói là những cái nồi đất đó chỉ dùng vào thời điểm mùa xuân để chiêu đãi quân nhân thôi, cũng chỉ dùng có một lần, bình thường cũng chẳng dùng bao giờ, chứ nếu không thì chúng cũng đã không bị bỏ quên rồi dính đầy bụi nằm đó rồi.”
Tô Ý gật đầu một cái: “Vậy anh đi hỏi lại một chút xem liệu chúng ta có thể lấy mấy cái nồi đó về đây trước được không, chúng ta thử làm đồ ăn với chúng thử xem sao.”
Trương Thiên Hoa đáp ứng rồi đi ra ngoài: “Em sẽ đi hỏi thử chút xem, có nhiều như vậy cơ mà, chúng ta chỉ muốn lấy mấy cái thì hẳn là họ sẽ cho thôi.”
Căn bản là bởi vì những cái nồi đó để đấy cũng chẳng có ích gì, vậy nên kho hàng cũng thoải mái cho Trương Thiên Hoa cầm về mấy cái để dùng.
Tô Ý thấy lấy được rồi thì lập tức dẫn theo Từ Tiểu Cần cùng nhau chuẩn bị nguyên liệu.
Từ Tiểu Cần nhìn giá đỗ, mộc nhĩ và khoai tây ở trong chậu thì nhịn không được mà buồn bực: “Không phải nấu đồ ăn bằng nồi đất sao ạ? Những thứ này không phải là nguyên liệu dùng để làm rau trộn sao?”
Tô Ý cười một tiếng: “Rửa sạch ít bắp cải rồi đi ngâm miến đi, một lát nữa làm xong rồi thì cô sẽ biết ngay thôi.”
DTV
Chờ đến khi đồ ăn bên trong nồi đất đã được nấu sôi lên, Tô Ý lại cho thêm một chút thịt còn thừa từ buổi trưa ra cho vào.
“Thiên Hoa, anh gọi đầu bếp Mã tới đây một chuyển đi, nói là chúng ta có chuyện cần thương lượng với ông ấy.”
Trương Thiên Hoa còn đang hăng say nhìn chằm chằm vào nồi đất, đột nhiên nghe thấy phải đi gọi đầu bếp Mã.
Sau đó anh ta lập tức hiểu rõ, toét miệng cười rồi chạy ra ngoài: “Được! Em đi mời ông ấy tới đây ngay.”
Đầu bếp Mã đang nghỉ ngơi thì đột nhiên bị Trương Thiên Hoa thúc giục đưa đi.
Ông ấy vừa đi vừa lẩm bẩm trong miệng: “Có chuyện gì tốt vậy chứ? Lại còn thần thần bí bí như vậy nữa?”
Trương Thiên Hoa cười nói: “Có cái này ngon lắm, ông cứ tới đi là biết ngay thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-120.html.]
Lúc đang nói chuyện với nhau thì hai người họ đã tới gian bếp nhỏ rồi.
“Ô, mùi gì mà thơm quá vậy?”
Tô Ý mới vừa làm xong dầu ớt, đang chuẩn bị múc ra từ trong nồi đất thì thấy đầu bếp Mã đi tới, lúc này cô mới vội vàng cười hỏi: “Đầu bếp Mã, ông ăn cay được không?”
Đầu bếp Mã vẫn chưa hiểu chuyện gì, nhưng ông ấy vẫn trả lời đúng sự thật: “Chỉ cần không quá cay thì tôi ăn được.”
Tô Ý cười một tiếng: “Vậy thì hơi cay thôi.”
Vừa dứt lời, cô lại dùng cái kẹp nhấc nồi đất từ trên bếp đặt xuống.
“Đầu bếp Mã, chúng tôi đặc biệt mời ông tới đây để thử giúp chúng tôi mùi vị của món này thế nào, vị giác của ông tại nhà ăn chúng ta chính là lợi hại nhất rồi.”
Đầu bếp Mã được khen thì có chút ngượng ngùng, thế nhưng vừa nhìn đến thứ bên trong nồi đất thì lập tức đã bị hấp dẫn.
Chỉ thấy mặc dù cái nồi kia đã được nhấc xuống khỏi bếp, thế nhưng trông nó vẫn nóng hổi như thể vẫn đang sôi lục bục dưới bếp vậy.
Bên trong là đủ loại màu sắc đa dạng của thức ăn, bên trên còn có mấy quả ớt đỏ rực cùng màu xanh của tỏi.
Vừa nhìn đã khiến người ta phải thèm đến nhỏ dãi~
“Đây chính là món ăn mới mà mọi người nói sao?”
Tô Ý thấy phản ứng của đầu bếp Mã cũng không tệ lắm, thế nên cô lại vội vàng đưa cái thìa tới.
“Thời tiết đang lạnh dần rồi, rau trộn cũng sắp không bán nổi nữa, thế nên chúng tôi đã bàn bạc với nhau đổi món ăn thành món canh nấu trong nồi đất thế này, đầu bếp thử nếm xem mùi vị có được hay không.”
Đầu bếp Mã múc một thìa canh lên nếm thử: “Ồ, nước canh không tệ đâu, hầm từ giá đỗ đúng không?”.