Trong ánh mắt kinh ngạc của quản gia, Lê Khinh Nhan tựa cửa, thản nhiên bọn họ: "Các vị, lâu gặp. Các vị tới bắt về ?"
Nghe câu hỏi của Lê Khinh Nhan, mấy vệ sĩ áo đen đều c.h.ế.t lặng.
"Lời của Thiếu phu nhân đúng." Trong mắt quản gia, một tia vui sướng lóe lên, khóe môi ông cong cao: "Chúng chỉ phụng mệnh đưa Thiếu phu nhân trở về mà thôi, thể gọi là "bắt" đây?"
Nói xong lời , ông lập tức đầu về phía , cố gắng nháy mắt hiệu: "Mấy còn chờ cái gì?" Lê Khinh Nhan chủ động đưa tới cửa, gì chuyện ông thể để cô chạy thoát một nữa.
Điều mà quản gia nghĩ đến, cho dù mấy mạnh mẽ xông , thì đối mặt với tình huống bây giờ, cũng nên hành động.
điều ông tuyệt vọng chính là, những vệ sĩ vẫn chôn chân tại chỗ, bất động. Cứ như thể một phép chú nào đó giáng xuống, khiến họ dám hành động dù chỉ một chút.
Lê Khinh Nhan chậm rãi tới, vỗ nhẹ lên vai đàn ông vết sẹo mặt: " nhớ cũng là bắt về?" Sắc mặt đàn ông sẹo cứng đờ, đôi môi mấp máy, ấp úng mãi thành lời: ", ..."
Trước , từng nghĩ việc gì sai trái. đêm nay vì , một cảm giác mang tên tội bất chợt dâng lên, càng lúc càng rõ ràng, khiến thể nào lờ .
Những năm gần đây, giúp Cố Ngôn Đình chèn ép khác, thì khác gì kẻ đồng lõa với ác quỷ chứ.
Lê Khinh Nhan chỉ là đối tượng đính hôn của Tổng giám đốc Cố, chẳng nô lệ của . Căn bản quyền giam cầm cô trong biệt thự . Thế nhưng họ nghiễm nhiên bỏ qua sự thật đó, hùa theo kẻ mạnh để ức h.i.ế.p yếu.
"Không, đúng, Thiếu phu nhân… chúng …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-97.html.]
Mấy vệ sĩ chân tay luống cuống chôn chân tại chỗ, chỉ ước gì thể đầu bỏ chạy thật xa.
“Đừng gọi là Thiếu phu nhân, và Cố Ngôn Đình chẳng còn liên quan gì đến nữa .” Lê Khinh Nhan nhấn mạnh, giọng vang vọng trong gian tĩnh mịch. “Bởi vì các ' sai thể sửa đổi', nên cần xin . Hãy đầu thú , pháp luật sẽ cho một kết quả công bằng nhất.”
Lời xin bất kỳ sự hối nào, Lê Khinh Nhan đều thèm bận tâm. Điều cô chú ý hơn là liệu những trả giá cho hành động của .
Đám vệ sĩ thì đưa mắt , liên tục gật đầu tỏ vẻ hiểu, sự áy náy trong ánh mắt càng thêm sâu sắc. Thiếu phu nhân quả nhiên tấm lòng thật bụng. Cô vì chuyện mà ghi hận họ, ngược còn mở cho họ cơ hội hối cải, cuộc đời, khuyến khích họ đến cục cảnh sát tự thú.
Quản gia tận mắt chứng kiến tất cả, ông cứng đờ : “...” Ông thể hiểu nổi thế giới đang vận hành theo kiểu gì nữa .
Giọng của Lê Khinh Nhan tiếp tục vang lên: “Đương nhiên, nếu điều kiện cho phép, các cũng cơ hội lấy công chuộc tội.”
Đám vệ sĩ đều sững sờ.
Người cao gầy trong họ gãi đầu, cẩn thận hỏi: “Lấy công chuộc tội?”
Mèo Dịch Truyện
“Nếu các thể tố giác hành vi vi phạm pháp luật của những đồng bọn khác, hoặc những liên quan, hẳn là cơ hội giảm nhẹ hình phạt.” Lê Khinh Nhan ung dung , ánh mắt lướt qua từng . “Các việc bên cạnh Cố Ngôn Đình lâu như , chắc hẳn cũng ít chuyện mờ ám đúng ?”
Mấy vốn tâm phúc của Cố Ngôn Đình, bình thường cũng chỉ chấp hành những công việc lặt vặt. Chẳng qua, họ theo Cố Ngôn Đình lâu đến , đối với hành động của ít nhiều gì cũng chút hiểu . Nghe lời của Lê Khinh Nhan, trong đầu họ khỏi tự động hiện lên những hình ảnh từ trong ký ức, vẻ mặt hiện rõ sự suy tư.